“Phương huynh đệ, dường như ngươi vẫn luôn có thành kiến đối với ta, lẽ nào chỉ bởi vì ta là trung đoàn trưởng tiền nhiệm sao? Ngươi yên tâm, kể cả sau khi ra ngoài ta cũng sẽ không làm ra chuyện tranh quyền đoạt lợi đâu, tổng bộ đã chọn ngươi là trung đoàn trưởng thì chắc chắn có dụng ý của mình, ta đã ở đây 9 năm, sớm đã tách biệt với thế giới bên ngoài rồi.
Bây giờ ngay cả chuyện ở thế giới bên ngoài ta cũng không biết rõ chứ đừng nói đến chuyện làm trung đoàn trưởng.
Kể cả ở tổng bộ vẫn có người ủng hộ ta thì ta cũng biết điều thoái vị nhường chức.”
Sự chân thành trên mặt Lục Tử Minh Phương Hưu đều thấy, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy thật buồn cười.
Hắn biết rõ thủ đoạn nhỏ của Lục Tử Minh, bởi vì hắn ta nói ra những lời này chỉ là để châm ngòi li gián quan hệ giữa hắn với mọi người.