Phương Hưu vừa nói vừa đi về phía Tiêu Sơ Hạ.
Tiêu Sơ Hạ càng hoảng loạn hơn nhưng nàng ta nhanh chóng phản ứng lại.
“Hưu ca, ngươi nói chiến đấu cũng vô ụng, lẽ nào ngươi nhìn thấy tương lai rồi sao, chúng ta không đánh thắng Poker hả?”
Phương Hưu gật đầu.
Sắc mặt Tiêu Sơ Hạ tái đi, nàng ta nhanh chóng hiểu rõ một khi tổng bộ thua, bản thân họ cũng không có tương lai.