Cảm xúc phẫn nộ kết hợp với rung động khi tìm lại tên cùng bộc phát ra.
Thậm chí Tiêu Sơ Hạ vừa khóc vừa cúi đầu rồi lắc, cố ý làm nước mắt nhỏ xuống giường và người Phương Hưu.
“Ta muốn làm ướt giường của ngươi! Làm giường của ngươi ướt hết, cho ngươi tức chết.”
Có lẽ ngay cả Tiêu Sơ Hạ mình cũng không có phát hiện, lúc này nàng, đã cởi bỏ toàn bộ ngụy trang trước mặt Phương Hưu, biểu hiện một mặt chưa bao giờ xuất hiện trước mặt người khác.
Đúng lúc đó.