“Tại sao chúng ta phải đến Tháp canh? Mặc dù khu vực xung quanh tối tăm, nhưng đây có vẻ là một không gian rộng mở. Chúng ta đi trong bóng tối và tránh xa Tháp canh thì sao? Thoạt nhìn tòa tháp trông rất tà ác.”
“Đừng đi vào bóng tối xung quanh!” Bàn Tử hét lên như thể đang sợ hãi.
“Năng lực của ta là thuấn di, theo sự gia tăng của năng lực, lúc này ta có thể cảm nhận được không gian dao động một chút. Trong bóng tối này khắp nơi đều có không gian nhiễu loạn, nếu đi vào nhất định sẽ chết!”
“Không gian hỗn loạn? Bàn Tử, ngươi xác định thứ mình cảm nhận được thật sự chính xác?”
Sắc mặt Bàn Tử tái nhợt, hắn ta gật đầu: “Không thể sai được, không gian trong bóng tối rất hỗn loạn. Một khi tiến vào, có khả năng sẽ không bao giờ đi ra nữa, thậm chí có thể bị dòng chảy hỗn loạn của không gian bóp nghẹt.”