"Tránh ra!" Mã Hưng Bang hét lớn, lập tức giơ tay phải về phía cô bé, tay trái nắm chặt cổ tay phải.
Dương Minh nghe tiếng lập tức lách mình sang một bên.
Ầm!
Ngay lúc đó một áp lực vô hình khuếch tán từ trong tay Mã Hưng Bang ra ngoài, thời gian như dần dần chậm lại, cô bé bị áp lực đó bao trùm toàn thân, cả người lập tức trở nên chậm chạp.
Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân cô bé không chịu nổi sức nặng, nó bắt đầu nứt toác vỡ vụn ra, giống như đứng trên đó không phải là một cô bé mà là một con voi.