“Không chỉ có vậy.” Bạch Tề vẫn luôn trầm mặc đột nhiên nặng nề nói: “Hơi thở quỷ dị quá nồng, chỉ sợ ba con không thể phóng ra nhiều hơi thở quỷ dị như vậy, thêm nữa là thời gian trôi qua lâu như thế, chắc chắn phong ấn càng thêm mỏng manh, thậm chí có khả năng quỷ dị thoát ra ngoài sau đó quay lại đó công kích phong ấn.”
Bạch Tề vừa nói xong đã thấy Dương Minh nghiêng đầu nhìn mình.
Hắc ta lập tức đen mặt lại: “Ngươi nhìn ta làm cái gì?”
“Ngươi thật sự là Tiểu Bạch sao? Có phải quỷ dị giả trang không? Hay là giống lần trước bị quỷ dị khống chế? Tiểu Bạch thật sự sẽ không nói nhiều như vậy trong một lần, ngươi nhất định là có vấn đề.”
Bạch Tề vừa nghe xong, thiếu chút nữa thì bùng nổ: “Ngươi còn dám nhắc đến lần trước!?”