Không hổ là lão đại, quả nhiên kiến thức rộng rãi!
Nếu như có thể ở cạnh sự tồn tại cấp bậc này, dù cho bình thường chỉ được chỉ bảo một hai câu thôi cũng có thể dùng được đến hết đời.
Chỉ nghe Phương Hưu than tiếc: “Không ngờ tới kỳ vật như Minh Tâm lại bị hai người dùng làm thuốc loại III, đúng thật là phí của trời, chẳng trách loại thuốc này lại rác rưởi thế, các ngươi có biết sử dụng Minh Tâm cần phải phối hợp với vật liệu có thuộc tính tương khắc, một khi thuộc tính, số lượng, thứ tự trước sau, thời gian, nhiệt độ xuất hiện chỉ một chút sai sót, dược tính của Minh Tâm cũng sẽ trở nên hỗn tạp, toàn là tạp chất, công hiệu bị giảm mạnh.
Đương nhiên dù cho công hiệu của Minh Tâm giảm đi phần lớn nhưng cũng đủ để gia tăng hiệu quả của thuốc loại II lên gấp bội.”
Nghe đến đây, A bích và K bích đều ngây ra, họ chỉ cảm thấy tổn thất mất cả tỷ!