Lúc này trong lòng K bích không còn chút nghi ngờ nào, thủ đoạn đáng sợ như này, chắc chắn là cấp bậc lão đại ở trong tổ chức, thậm chí nói không chừng còn là cánh tay phải, cánh tay trái của viện trưởng.
“Giết chúng đi.” Giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu vang lên.
Cự nhân độc nhãn cao đến ba mét phối hợp gào lên một tiếng.
Mà lúc này Phương Hưu hờ hững xoay người, giống như người đàn ông không quay đầu nhìn vụ nổ, lão đại thực sự cũng không nhìn kẻ yếu đánh nhau, thái độ cực kỳ lạnh lùng, biểu hiện chẳng hề lo lắng cho “thú cưng” hay mạng của A bích, K bích, giống như đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới thôi.
Bất kể là hai người kia có thể sống tiếp hay không cũng chẳng quan trọng.