Chuyện thần kỳ là, mặt trăng máu giống như ảo giác, chỉ ảnh hưởng đến một mình Phương Hưu.
Sau khi Phương Hưu bị mặt trăng máu đánh trúng, hắn phát hiện bản thân không hề bị thương, mà chỉ đi tới một không gian hình cầu đỏ như máu.
“Ở bên trong mặt trăng máu sao? Khá thú vị đấy chứ.” Phương Hưu không hề hoảng hốt trước sự thay đổi bất ngờ như thế, ngược lại, hắn nở một nụ cười đầy hứng thú.
Lúc này, mộng yểm xuất hiện bên trong không gian màu máu.
Hắn ta cười lạnh nói: “Phương Hưu à, rất nhanh thôi người sẽ không cười nổi nữa đâu.”