Khi những lời này được nói ra, Ngôn Trường Thọ còn chưa kịp nói gì, hai mắt Phương Mạc Ly bỗng sáng lên giống như đã nhận ra gì đó, học được một chút kiến thức mới, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, giống như muốn Phương Hưu nhắc lại một lần nữa cho nhớ kĩ.
“Ha ha ha.. ngươi cho rằng ngươi bắt được ta sao?” Ngôn Trường Thọ bỗng nhiên bật cười một cách điên cuồng.
Sau đó, cơ thể bị khống chế của hắn ta bắt đầu cựa quậy, những xúc tu và con mắt nổi lên khắp nửa cơ thể.
Các đội trưởng khác đều cau mày khi nhìn thấy cảnh này.
Và ngay sau đó.