Bây giờ đám người chỉ còn lại khứu giác, vị giác và xúc giác.
Nhưng những giác quan này có tác dụng rất nhỏ đối với việc phán đoán vị trí của quỷ, họ không có năng lực ngửi được mùi của quỷ như Mã Hưng Bang. Vị giác thì càng không đáng nhắc đến, chẳng lẽ lại đi liếm quỷ một cái.
Trước mắt giác quan hữu dụng nhất có lẽ là xúc giác.
Trong sự im lặng tuyệt đối và bóng tối, dù là Phương Hưu thì cũng khó hành động, nhưng ít ra hắn vẫn khá hơn nhiều người, bởi vì hắn có thể lợi dụng năng lực của ma tóc.
Những sợi tóc bạc mảnh như sợi chỉ trải ra khắp xung quanh như mạng nhện, hắn có thể cảm nhận được sự lay động xung quanh mạng nhện như con nhện.