Người đàn ông tóc dài như nhớ ta gì đó, hắn ta lại nhìn Mã Hưng Bang: "Linh tính của ngươi bị Phương Hưu nuốt chửng hết sạch rồi phải không? Năng lực sao chép của ngươi cũng mất đi theo khuôn mặt của ngươi rồi nhỉ?"
Toàn thân Mã Hưng Bang lập tức run lên, hắn không ngừng quỳ lạy: "Ta vẫn còn hữu dụng! Đội trưởng Ngôn! Ta còn hữu dụng, chỉ cần ngươi cho ta thời gian, ta sẽ sớm khôi phục lại linh tính, mặc dù năng lực sao chép không còn nhưng ta vẫn còn những năng lực khác, khi ta tìm thấy Vô Diện ta sẽ lấy lại…"
"Ngươi có thời gian, nhưng ta không có." Người đàn ông tóc dài nheo mắt lại, tỏ rõ ra sự khinh thường.
Bỗng nhiên hắn ta đứng dậy khỏi ghế, toàn thân lộ ra dưới ánh mặt trời.
Nửa thân còn lại chứa đầy khối u và xúc tu dữ tợn, thậm chí nửa bên mặt của hắn đã biến mất từ lâu, máu thịt be bét, mà bên trong máu thịt chứa đầy nhãn cầu đen trắng dày đặc.