Mà Phương Hưu thì nhàn nhã nhìn bọn họ chiến đấu.
Không sai, là nhàn nhã nhìn.
Bởi vì những cánh tay kia không công kích hắn.
Dương Minh nhanh chóng chú ý tới điểm này.
“Ôi đệt, Hưu ca, vì sao ngươi không bị công kích? Không lẽ đúng như Mã Hưng Bang nói, ngươi và bệnh viện tâm thần là cá mè một lứa?”