Nhưng chơi được một lúc, cô lại chạy sang "Bình Minh Tuyệt Vọng".
Phương Diểu: "Sao em chỉ chơi một lúc thế? Mỗi ngày kiên trì chơi một tiếng, có lợi cho dưỡng thai!"
Khương Thu Tự: "Không nghe thấy, không nghe thấy, không nghe thấy!"
Khương Thu Tự không chơi, Phương Diểu rất buồn bực. Anh quyết định ghi lại, sau này mách với con, sau này nếu con phàn nàn mình không có năng khiếu, anh sẽ có lời để nói, không phải ba không cố gắng, ba chỉ mong con thắng ngay từ vạch xuất phát, là mẹ con quá bướng bỉnh.
"Hừ hừ..." Phương Diểu nghĩ thầm, sau đó chuẩn bị trò chơi thứ hai.