Khương Thu Tự ngồi xuống bên cạnh anh, xem tin tức trên mạng xong nói: “Anh cũng đừng lướt mạng nữa, cho dù ý thức của mẹ Chương Khả Tâm đã tái tổ hợp hoàn chỉnh cũng sẽ cần rất nhiều thời gian để kiểm tra xác minh, không thể công bố ngay được đâu.
Đợi đến khi xác minh xong, nghị viện liên hợp đồng ý nguyện vọng của người dân, chính thức thảo luận và đồng ý dự luật liên quan đến việc tải ý thức cũng không biết phải mất bao lâu, cỡ một năm rưỡi là ít, có lẽ vì sự quan tâm của người dân và tình trạng sức khỏe của Chương Khả Tâm nên quá trình này sẽ được rút ngắn lại nhưng cũng không đáng kể đâu.”
“Được rồi, vậy anh không lướt mạng nữa.” Phương Diểu tắt màn hình, đứng dậy: “Đi ăn cơm thôi, chiều anh còn phải đến tổ dự án số 5 xem tình hình sản xuất của ‘Liên Minh Thể Thao Lớn’ nữa.”
“Ừ.” Khương Thu Tự cùng anh đi ăn cơm.
Nói là không lướt mạng nữa nhưng lúc ăn cơm Phương Diểu vẫn không nhịn được lại xem, Khương Thu Tự cũng không ngăn anh. Chuyện này, ngoài Liên hiệp Thâm Lam thì người Dolagon cũng rất quan tâm, thái độ của họ đối với việc tải ý thức não bộ cởi mở hơn, đây cũng có thể coi là một trong những động lực thúc đẩy Liên hiệp Thâm Lam thay đổi dự luật.