Thấy cô hỏi, hai người kia vội vàng gật đầu: “Vâng, vâng, ở đây cũng tốt, nghe theo cô.”
Phương Diểu: “...”
Thôi, anh là người độ lượng, đương nhiên có thể chấp nhận việc vợ mình được mọi người yêu mến hơn mình một chút.
“Nhảy!” Phương Diểu nói, sau đó cùng Khương Thu Tự nhảy ra ngoài, hai người kia lập tức đuổi theo.
Có một người chơi khác nhảy cùng họ, Phương Diểu quay đầu nhìn lại, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình.