“Không được, sao có thể cho em chơi trước được.” Phương Diểu kiên quyết từ chối: “Người chơi trên toàn thế giới đang chờ đợi, mong ngóng mà không được chơi, chỉ có em là đặc biệt à.”
Khương Thu Tự tức giận: “Em không đặc biệt sao?”
Phương Diểu: “Ừm... đặc biệt thì đặc biệt nhưng cũng không đến mức đó, em làm gì vậy, đừng có lại đây.”
Khương Thu Tự đe dọa: “Anh có đưa không?”
“Không đưa!” Phương Diểu tỏ vẻ thà chết chứ không chịu, muốn lấy được trò chơi thì trừ khi cô bước qua người anh.