Khán giả tức điên lên, Tổng giám đốc Khương thật không may mắn.
"Đừng đắc ý, xem của anh đi."
"Tiểu nhân đắc chí."
"Vận may của anh có thể còn tệ hơn, tôi nguyền rủa anh."
Phương Diểu vẫn khá tự tin vào vận may của mình, anh tiện tay bắt một con sóc đất, năng khiếu trung bình cao hơn 2 điểm so với con chó săn gió mà Khương Thu Tự bắt.