"Không tệ. không tệ." Phương Diểu thêm tiêu chuẩn cho kế hoạch dự án này, tiếp tục xem các kế hoạch tiếp theo.
Vô thức đã xem đến rất muộn, ngay cả khi Khương Thu Tự thoát khỏi trò chơi mà anh cũng không phát hiện ra.
Đang xem, cánh tay đột nhiên được nâng lên, Khương Thu Tự từ dưới cánh tay anh chui vào lòng ngực, dựa vào người anh: "Xem gì thế, em xem cùng anh."
Nói xong, phát hiện Phương Diểu không có động tĩnh gì, Khương Thu Tự ngẩng đầu lên, thấy Phương Diểu nhìn cô, vẻ mặt như đang suy nghĩ gì đó.
"Sao thế?" Khương Thu Tự hỏi.