"Được rồi, tôi có thể nói chưa?" Khương Quốc Thanh đợi rất lâu, cuối cùng không nhịn được nữa, mở miệng hỏi.
"Ông đúng là nóng vội." Tô Vân Hoàn liếc ông: "Được được được, để ông nói."
Phương Diểu khá tò mò, không biết Khương Quốc Thanh đột nhiên hứng thú với trò chơi nào nhưng khi đối phương mở lời, anh mới biết hoàn toàn là bản thân suy nghĩ nhiều.
Khương Quốc Thanh: "Bình thường các cháu có xem tin tức không, biết hiệp định hợp tác phát triển hòa bình giữa chúng ta và người Dolagon không?"
"Biết ạ." Phương Diểu gật đầu, thực ra anh khá là quan tâm đến chuyện này.