Mặt khác, những tài liệu này không phải là dùng một lần, dùng xong là bỏ đi, mà đưa vào kho tài liệu của công ty giải trí Tinh Không, sẽ rất có lợi cho bọn họ sau này. Bây giờ sự vất vả của mỗi dự án vất vả đều có thể coi như đang san đường cho dự án tiếp theo.
Làm xong việc chính, thu hoạch được khá nhiều, tâm trạng Phương Diểu rất tốt, lại đi dạo ở các khu vực khác.
Ngâm mình trong phòng lưu trữ tài liệu cả một ngày, đây là điều mà trước đây Phương Diểu không dám nghĩ đến, trước đây để anh đến những nơi như thế này, có lẽ anh sẽ chán ngay sau hai tiếng.
Đi ra khỏi phòng lưu trữ tài liệu, đi về phía bãi đậu xe theo cầu thang dài, đi được một lúc, đột nhiên anh giẫm phải thứ gì đó, suýt nữa thì trẹo chân.
"Ai mà vô ý thức thế, vứt rác bừa bãi." Phương Diểu rất tức giận, cúi đầu nhìn xuống, là một thiết bị lưu trữ, kích thước bằng ngón tay cái, rất mới, chắc là vừa đánh rơi.