TRUYỆN FULL

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1834

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Lâm Trường Dã tặc lưỡi gật đầu

"Tiểu Hoa này quả thật lợi hại."

Trong đầu Tô Yên, Tiểu Hoa nghe thấy Lâm Trường Dã khen mình liền reo lên

"Ký chủ, hắn ta đang khen em sao??"

Tô Yên đáp

"Ừm."

"A!!!! Xấu hổ quá ~~"

Lúc Tiểu Hoa nói những lời này, rõ ràng là rất hưng phấn.

······

Giải quyết xong việc này, Tô Yên cũng không trì hoãn thêm nữa, liền trở về Yêu Vương điện.

Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!

Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinh

Dép nữ gấu đế bánh mì 3 màu siêu xinh, đảm bảo mềm chân dễ đi với mức giá không thể rẻ hơn

Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày!

Bước vào trong Yêu Vương điện, không tìm thấy Lục.

Cô lại đi tới nơi hai người ở, cũng không thấy Lục đâu.

Tô Yên vòng đi vòng lại tìm người, vẫn không tìm thấy.

Cô đứng dưới ánh mặt trời, trầm mặc

"Tiểu Hoa?"

Mặt Nạ Chân dạng lột tẩy tế bào chết, giúp da chân mềm mại, trắng trẻo - Giảm đến 45%

Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!

Không thể bỏ qua: Thùng rác mini nắp lật hình chú mèo có tai cực cute và nhiều công dụng cho các nàng!

Kệ xoay đa năng siêu thông minh, căn bếp nào cũng nên có - Giảm sốc 50% trên Shopee

"Dạ, ký chủ!"

"Vì sao hắn lại chạy trốn? Lại còn khẩn trương đến như vậy?"

Tô Yên suy nghĩ rất lâu.

Đối diện với những chuyện liên quan đến Lục, cô còn cảm thấy phức tạp hơn so với đấu trí đấu sức với đám địch nhân đó.

Cô nhắm mắt lại, cẩn thận suy nghĩ lại từng chút một.

Cô phát hiện ra điểm mấu chốt vẫn là ở Lộ Khe.

Lộ Khe mới nói một nửa đã bị Lục giết.

Gã muốn nói gì?

Cô cẩn thận nhớ lại

'Nguyên thân ghê tởm như vậy, ngươi nên nằm ở trong quan tài vĩnh viễn, nên bị nhốt ở nơi không có ánh mặt trời mới đúng! Thật làm người ta ghê tởm mà. Một bộ.....'

Cái gì ghê tởm?

Bộ xương khô sao?

Hắn khẩn trương vì điều này sao?

Nhưng cô biết nguyên thân của hắn mà.

Cô đã nhìn thấy rồi.

Hắn còn can tâm tình nguyện cho cô xem, cô nhớ rõ, lúc ấy mình còn nói không ngại.

Vậy là vì nguyên nhân gì?

Hắn bị Lộ Khe mắng nên tức giận sao??

Tô Yên nghĩ.

Nhưng hắn không phải là người sẽ quan tâm tới cái nhìn của người khác.

Chẳng lẽ là không thể nói nguyên thân của hắn xấu sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, hình như chỉ có một lý do này.

Nghĩ tới đây, Tô Yên liền gác việc này lại.

Hỏi hắn rõ ràng là được.

Nhưng vấn đề là, phải tìm được người trước đã.

"Tiểu Hoa"

"Ký chủ, ở đây ở đây!!"

Tô Yên

"Hắn đi đâu vậy? Ta muốn đi tìm hắn."

"Ký chủ chờ một lát."

Chỉ một lát sau đó, Tiểu Hoa liền nói

"Ký chủ, ngài ấy ở trong sơn động cách đây ngàn dặm. Nếu chị muốn đi tìm Nam chủ đại nhân, cưỡi ngựa thì mất 3 ngày, đi bộ thì mất một tháng mới tới nơi."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Đây là Nam chủ đại nhân cãi nhau với ký chủ nên mới chạy xa như vậy sao?

Không biết ký chủ làm gì mà khiến cho người ta tức giận đến mức bỏ chạy vậy?? .

||||| Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban |||||

Tiểu Hoa còn đang cân nhắc, Tô Yên đã nhắm mắt lại.

Không có khả năng đi tìm hắn.

Phải chờ hắn tự trở về.

Quyết định xong, Tô Yên đi về phòng.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, chị đi đâu vậy?"

Tô Yên đáp

"Ngủ một giấc."

"Ký chủ, nếu ngủ một giấc dậy mà Nam chủ đại nhân vẫn chưa trở về thì sao ạ?"

"Đó là chuyện sau khi tỉnh lại."

Nói xong, cô đi vào trong phòng, đóng cửa phòng lại.

Giấc ngủ này của cô không chờ được Lục trở về, mà lại chờ được Tô Cổ và Tiểu Hồng tới.

"Yên Yên, Yên Yên ~~"

trêи đầu Tiểu Hồng có hai búi tóc con con, giống như đứa nhỏ trong bức tranh tết, giọng nói giòn tan như chuông gió.

Tô Yên chớp chớp mắt, vẫn còn hơi mơ màng vì mới tỉnh ngủ.

Cô chỉ nhìn thấy một cái miệng hồng hồng đang hướng tới khuôn mặt mình.

Đương nhiên, Tiểu Hồng không hôn được Tô Yên.

Tô Cổ đã túm lấy cái búi tóc của Tiểu Hồng, kéo nó trở về.

Tiểu Hồng dẩu miệng hừ hừ nhân tiện không quên cắn một miếng đường hồ lô trong tay.

Không cho hôn thì không cho hôn.

Sớm muộn gì nó cũng có cơ hội.

Chờ Tô Yên thanh tỉnh lại, liền ngồi dậy.

Nhìn hai đứa nhóc trước mắt, nghi hoặc

"Không ra ngoài chơi sao?"