TRUYỆN FULL

Mê Vợ Không Lối Về

Chương 1536

Tông Ngôn Hi thu tay lại, mỉm cười hỏi: “Tại sao chủ tịch Giang lại hỏi vậy?”

“Xin lỗi, thất lễ rồi.” Anh ta lấy lại tinh thần, nói: “Tôi còn có chuyện khác.”

Đứng dậy và đi ra khỏi phòng hội nghị, lúc đi đến cửa, anh ta dừng bước lại nói: “Lần đầu tiên cô Lâm đến thành phố B vẫn còn chưa quen, Nam Thành cậu đưa cô Lâm về khách sạn nhé.”

“Vâng.” Nam Thành đứng dậy.

Hôm nay anh ta cũng khác thường quá.

Không giấu được liền nhìn qua Tông Ngôn Hi, nhưng anh ta cũng không nhìn ra điểm gì khác lạ.

Bảng mắt 9 ô tông màu: Nâu - Cam - Vàng nhũ Siêu HOT TREND - Giá chỉ 20K!

Hộp vải đựng đồ siêu gọn gàng, chất liệu vải cứng, có nắp đậy - Giá chỉ từ 20K!

Dép nữ gấu đế bánh mì 3 màu siêu xinh, đảm bảo mềm chân dễ đi với mức giá không thể rẻ hơn

Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày!

“Cô Lâm, xin mời.” Nam Thành đi tới đưa tay làm động tác ra hiệu.

Tông Ngôn Hi cầm lấy tập tài liệu, mỉm cười nói: “Vậy phiền anh rồi.”

Combo đồ ăn vặt tổng hợp, thử là mê, món nào cũng mới lạ - Sale sập trên Shopee chỉ từ 3K - 12K

Bông tắm và rửa mặt bằng xơ mướp giúp massage da và loại bỏ tế bào chết - Chỉ 28K trên Shopee!

Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!

Top sản phẩm Shopee bán chạy: Nồi chiên không dầu siêu đỉnh, mẫu mã đẹp - Giảm đến 40%

“Không sao đâu.” Nam Thành đi phía trước để dẫn đường giống như lúc đưa cô đi vào.

Sau khi Giang Mạt Hàn trở về phòng làm việc, ngồi vào bàn làm việc, anh ta nhận ra hôm nay bản thân có chút khác lạ.

Anh ta mở ngăn kéo, lấy ra một chiếc ảnh cùng với chiếc đồng hồ pha lê, tấm ảnh này đã nằm trong ngăn kéo cả một năm rồi, từ khi cô đi, anh ta đã cất tấm ảnh này vào trong ngăn kéo, cũng không dám xem lại.

Lúc này, những chuyện cũ như hiện ra trước mắt, trong lòng anh ta như có cảm giác đau nhói.

Anh ta đưa tay khẽ chạm lên khuôn mặt trong bức ảnh, khuôn mặt đó đang nở nụ cười hồn nhiên và thơ mộng.

Vẫn còn nhớ bức ảnh này là do cô yêu cầu.

Cô vòng tay ôm qua cổ anh ta, làm nũng trong lòng anh: “Mạt Hàn, em muốn anh ngày nào cũng ngắm nhìn em.”

“Ấu trĩ.” Anh ta không còn cách nào đành nói vậy.

“Thật ra yêu một người chính là ấu trĩ.” Cô không cần biết anh ta có đồng ý hay không, liền đặt tấm ảnh này trên bàn làm việc của anh ta, sau đó đắc ý nói: “Em xinh đẹp nhỉ?”

Cô ấy thật sự rất đẹp.

“Mỗi ngày anh đều ngắm nhìn em, vậy anh có cần treo ảnh em ở nhà để em được thấy anh mỗi ngày không?” Anh ta với tay ôm lấy cô và nói.

Cô nắm lấy tay anh ta, đặt lên trái tim mình rồi cười nói: “Anh ở trong đây, mỗi ngày em đều nghĩ đến.”

Lúc đó anh ta muốn lùi lại, nhưng lại không nỡ lùi.

Nhìn thấy cô tha thiết với nụ cười ngây thơ, lúc đó anh ta cũng cười theo, ánh mắt nhìn cô đắm đuối.

Phịch!

Anh ta bất ngờ úp tấm ảnh lên mặt bàn, lấy tay ôm lấy ngực rồi cúi xuống.

Cho dù anh ta có làm thế nào, cũng không thể kìm nén được nỗi đau trong lòng này.

“Em biết không? Nhìn thấy em cười, anh thấy thật đáng ghét, tại sao em lại có thể nhẫn tâm như vậy chứ? Cô ta mới mất chưa được lâu, em lại có thể vui vẻ như vậy, đi vào công viên, chưa từng vì cô ta mà đánh mất đi tính mạng hay đau buồn, tại sao em lại máu lạnh và cố chấp mà rời khỏi anh?”

Cốc cốc…

Có tiếng gõ bên ngoài cửa phòng làm việc.

Anh ta nắm chặt hai tay, một lúc sau mới bình tĩnh lại, đặt tấm ảnh vào trong ngăn kéo, lấy một tập tài liệu mở ra, rồi nói: “Vào đi.”

Lăng Vi bước vào với một tập tài liệu trên tay, cô ta đưa tài liệu qua: “Đây là tài liệu của hôm nay, cần xin chữ ký của anh.”

Khuôn mặt Giang Mạt Hàn không chút biểu cảm, anh ta mở tập tài liệu ra.

“Tôi thấy sắc mặt anh không được tốt, trong người khó chịu sao?” Lăng Vi quan tâm hỏi,  không hề nhắc đến chữ nào chuyện của ngày hôm qua.

Giang Mạt Hàn mím chặt môi, không hề trả lời.

Lăng Vi cắn môi nói: “Mạt Hàn…”

“Được rồi.” Lúc này anh ta ném tập tài liệu đã được ký tên qua, rõ ràng là không muốn nghe Lăng Vi nói.

Lăng Vi siết chặt tay, cuối cùng cũng kìm lại những lời muốn nói, cầm tập tài liệu lên: “Quỹ tình thương và ước mơ có tổ chức đêm hội từ thiện, gửi anh tấm thiệp mời.”

Nói xong liền đưa tấm thiệp vàng qua.