TRUYỆN FULL

[Dịch] Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ

Chương 56

Cho nên ngay cả trong nội bộ tập đoàn Thịnh Thế, cũng chỉ có một số ít giám đốc cấp cao mới có cách liên lạc của cô ấy, mà đó cũng là để thuận tiện cho việc trao đổi công việc.

Trương Dịch thấy Thẩm Dật không nói gì, trực tiếp đưa tay bấm số điện thoại của Tô Minh Ngọc, sau đó mở loa ngoài rồi đặt điện thoại lên bàn.

"Tút... tút..."

Trong phòng bao yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, mọi người đều nín thở, chờ xem kết quả cuộc điện thoại này của Trương Dịch.

Chuông điện thoại chỉ đổ hai tiếng, bên kia lập tức truyền đến một giọng nói nữ êm dịu động lòng người.

“Alo? Trương Dịch!”

Trương Dịch cười: “Minh Ngọc, gọi muộn thế này không làm phiền cô chứ?”

“Sao lại phiền được, anh có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào. Dù sao thì đó cũng là một phần công việc của tôi mà!”

Mọi người nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, nhìn sang Thẩm Dật, biểu cảm đã bắt đầu trở nên kỳ lạ.

“Gọi được thật rồi!”

“Người bên kia là Tô Minh Ngọc, thư ký của chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế? Thật hay giả vậy!”

“Tôi thấy có vẻ thật, dù sao thì Thẩm Dật cũng là người gọi điện nói muốn tìm Tô Minh Ngọc trước. Trương Dịch có giả mạo cũng không thể đoán được Thẩm Dật muốn làm gì chứ?”

Thẩm Dật cũng có chút hoảng, nhưng vẫn an ủi Lý Điềm Nhi và những người khác: “Không sao không sao, chắc chắn không phải Tô Minh Ngọc đâu, nhất định là anh ta tìm người giả mạo!”

Trương Dịch nhìn thấy những hành động nhỏ và ánh mắt nghi ngờ của họ, trong lòng khẽ cười khẩy.

“Ngôi nhà tôi mua cho em gái anh, cô bé có hài lòng không?”

“Ừm, khá ổn! Em gái tôi cũng rất thích. Con bé còn nói muốn đích thân cảm ơn cô nữa! Bây giờ cô có rảnh không, nếu rảnh thì đến đây một chuyến đi! Vừa hay có một người bạn tốt của cô cũng ở đây!”

Trương Dịch vừa nói vừa liếc nhìn Thẩm Dật, Thẩm Dật vội vàng cầm cốc rượu lên uống để che giấu vẻ xấu hổ trên mặt.

“Bạn tốt của tôi?”

Giọng Tô Minh Ngọc có chút nghi hoặc: “Tôi không có nhiều bạn ở Thiên Hải, là ai vậy?”

“Ồ, chính là Thẩm Dật! Vừa rồi hai chúng tôi uống rượu với nhau, anh ta còn nói muốn nhờ cô giúp anh ta mua một chiếc Pagani nữa! Giống hệt chiếc của tôi.”

“Thẩm Dật… Anh có nhầm không, tôi không quen người này.”

Tô Minh Ngọc dứt khoát nói.

Lần này, đến lượt Thẩm Dật xấu hổ.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn ta, trong ánh mắt có vẻ thích thú khó hiểu, nhưng đều mang theo chút trêu chọc.

Trương Dịch cũng nhìn về phía Thẩm Dật, cười và tiếp tục hỏi: “Không phải chứ? Anh ta nói với tôi rằng anh ta và cô là thanh mai trúc mã từ nhỏ, chắc là do cô quá bận nên trí nhớ kém thôi?”

“Anh nói đùa cái gì vậy! Nếu tôi mà không nhớ nổi tên một người bạn thì làm sao có thể làm thư ký của chủ tịch Thịnh Thế được?”

“Nhưng mà, nếu là chuyện mua xe thì tôi lại có chút ít mối quan hệ. Tôi quen biết một vài đại lý ô tô ở Mỹ, chiếc xe của anh chính là tôi nhờ họ mua về. Nếu Thẩm Dật muốn mua thì tôi có thể giúp anh ta liên lạc.”

Trương Dịch lộ ra vẻ mừng rỡ, vỗ đùi nói: “Vậy thì quá tốt rồi! Nếu cô có thể giúp được việc này thì Thẩm Dật chắc chắn sẽ rất cảm kích cô!”

Thẩm Dật đã có chút hoảng, đang uống rượu thì đột nhiên nghe thấy thế, hắn ta lập tức phun hết rượu trong miệng ra.

“Khụ khụ khụ…”

Lý Điềm Nhi vội vàng lấy khăn giấy lau quần áo cho hắn ta: “Anh yêu, anh không sao chứ?”

“Không… Không sao!”

Lúc này, Thẩm Dật không dám nhìn Trương Dịch nữa, vì hắn ta phát hiện mọi chuyện đang diễn ra có vẻ hơi khác so với dự đoán của mình.

Sao Trương Dịch lại có cảm giác… thực sự đang gọi điện cho Tô Minh Ngọc vậy nhỉ?

Còn mua xe cho hắn ta nữa?

Một chiếc Pagani có giá thị trường là năm mươi triệu, cộng thêm đủ thứ phí thủ tục, vắt kiệt hắn ta cũng không mua nổi!

Những người khác nhìn thấy vẻ bối rối của Thẩm Dật, đối với những lời hắnh ta vừa nói, trong lòng đã hiểu được bảy tám phần.

Rõ ràng là Thẩm Dật đang giả vờ rồi! Kết quả không ngờ, lại giả vờ lên người ta.

Nhưng Trương Dịch không định tha cho hắn ta.

Hắn cúi đầu nói vào điện thoại: "Nếu không có việc gì thì đến uống một ly đi! Em gái tôi nhận được lời mời của Thịnh Thế, chúng tôi đang ăn mừng đây! Vừa hay giới thiệu con bé cho cô biết."

Tô Minh Ngọc là người thông minh đến mức nào.

Chỉ qua lời nói của Trương Dịch khi gọi điện thoại cho cô, cô cơ bản đã đoán được hắn đang gặp chuyện khó xử.

Cô quay đầu nhìn đống tài liệu chưa xử lý trên bàn làm việc, vẫn cười nói: "Được thôi! Anh gửi địa chỉ cho tôi, tôi đến ngay!"

"Được, chúng tôi đợi cô đến nhé!"

Trương Dịch cúp điện thoại, tiện tay gửi định vị cho Tô Minh Ngọc.

Hắn nhìn Thẩm Dật, cười nói: "Đừng vội, cô ấy đến ngay đây. Chuyện mua xe dễ thôi, yên tâm!"

Sắc mặt Thẩm Dật khó coi như nhà vệ sinh, chỉ có thể cười gượng.

Sau khi Trương Dịch cúp điện thoại, bầu không khí trong phòng riêng đã bắt đầu thay đổi.

Mặc dù mọi người vẫn đang chờ Tô Minh Ngọc đến, nhưng trong lòng đã tin bảy tám phần.

Trương Dịch này thậm chí còn có cả phương thức liên lạc của Tô Minh Ngọc, chắc chắn không phải người bình thường!