Trong lòng hắn lạnh lẽo đến cực điểm, lặng lẽ cúi đầu.
"Bày mưu tính kế lâu như vậy, chắc chắn đại nhân đã sớm nhận được tin tức... Ai đã nhắc nhở hắn? Ai muốn Thất Tướng càng thêm chia rẽ? Là trên trời hay dưới đất..."
Nhưng hắc y tăng nhân yêu tà trước mắt đã vung ống tay áo, chẳng thèm nhìn hắn một cái, cất bước đi về phía trước, chỉ vài bước đã hóa thành một chấm vàng dưới chân núi, dần dần khuất xa.
Hắn bước đi trên mặt đất, tưởng như chỉ là nhấc chân bình thường, nhưng lại súc địa thành thốn, với tốc độ kinh người hướng về phía Nam, những nơi hắn đi qua, tiếng nhạc vang lên, mặt đất dẫu lầy lội hay cằn cỗi đều nở rộ từng đóa sen, thú hoang phủ phục, mặt hồ lấp lánh, tựa như cõi Thích Đạo chốn nhân gian.
……