Nàng thở dài:
“Chúng ta không phải Thái Dương đạo thống, lãnh địa hải ngoại danh chính ngôn thuận kế thừa bao nhiêu hay bấy nhiêu, gần như không thể mở rộng thêm. Cũng như vậy, một khi đã mất, rất khó thu hồi lại.”
Nhưng đây dường như chẳng phải câu trả lời mà Lý Giáng Lương mong muốn, hắn cũng không phải không hiểu những đạo lý này, chỉ do dự nói:
“Ta chỉ lo lắng cho bách tính, nếu để thế gia trải rộng khắp nơi, thứ dân sao còn cơ hội ngóc đầu lên? Hơn nữa, những kẻ này còn được phân đất phong hầu, vậy tiên tộc phải thế nào?”
“Chẳng lẽ hiện giờ đã có cơ hội ngóc đầu lên sao? Tần Hiểm thì thế nào?”