Thanh âm của hắn u u, vang vọng trên Lục Quỳ Trì, cuồn cuộn Lục Thủy chi khí theo ngữ khí của hắn chập chờn bồi hồi, giữa không trung hóa thành từng đạo thanh ô chi khí qua lại.
'Hắn... hắn làm sao trở về! Thiên Ngoại đã kết thúc rồi!'
Ninh Uyển cúi đầu, thậm chí trong óc dần trống rỗng, không nói một lời, không biết phải đối mặt như thế nào với nhân vật đáng sợ trước mắt, trong không khí yên tĩnh đến dọa người.
“Cộp.”
Ngay tại thời khắc mấu chốt này, dần dần có tiếng bước chân từ ngoài động phủ truyền đến, hai tu sĩ canh giữ ở cửa rất nhanh nhường đường, tiếng bước chân dần trở nên gấp gáp, Lâm Ô Ninh trong hắc bào đã đến trước cửa ngoài của trì.