"Vương thượng... Ngụy Đô đánh không được."
"Đại nhân... đại nhân... Chu Đạt thúc công... bị Vương Cừ Oản sát hại... Tây Bình bị Nghê Tán phá tan... Ngũ thúc công nay cũng đã kiệt nguyên mà chết... lũ nghiệt súc đó còn muốn hại chúng ta... đại nhân... bọn ta nên đi đâu về đâu..."
Lý Toại Ninh mơ màng tỉnh lại, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Khi hắn mở mắt, chỉ thấy xung quanh tối đen như mực. Ánh đèn ngọc trước mặt leo lét, chiếc đĩa tròn trên bàn ngọc đặt ngay ngắn, thanh ngọc đao đặt bên cạnh, tất cả đều yên ả bình hòa.
Hắn lại cảm thấy may mắn.
Những chuyện vừa trải qua dường như chỉ là giấc mộng, hắn chỉ chợp mắt bên bàn một chút, chẳng có chuyện gì khác thường xảy ra.