Bên trong đình nhất thời yên tĩnh. Minh Huệ Ma Ha đâu còn dám ngồi, vội đứng bật dậy, đứng sang một bên, trong lòng đã mắng to:
'Bình Yển ma đầu này đang giở trò quỷ gì vậy! Ai chẳng biết vị gia này là bạn tốt của Bạch Long Thái tử... Giữa các chi của Long tộc, có bao nhiêu người không hợp nhau... Hắn muốn chết sao!'
Bình Yển ở Ân Châu không phải là nhân vật lớn, nhưng làm loạn thế này, dù lấy lòng được Hắc Long Quảng Phẫu, Đỉnh Kiểu há để hắn yên... Thật ngu ngốc!
Dù trong lòng Minh Huệ Ma Ha đã mắng chửi vang trời, có ngàn vạn do dự, nhưng vẫn không nói một lời, yên lặng đứng.
Không còn cách nào, dù địa vị Minh Huệ cao, nhưng cũng không dám đắc tội Long tộc, huống chi nơi đây là Ân Châu... Cho dù bị Long tộc tát chết, Cẩn Liên cũng không có chỗ để kêu oan — Đại Dương Sơn sẽ vì Minh Huệ mà ra mặt ư? Không thể nào! Không vỗ tay khen ngợi, trị tội Cẩn Liên đã là tốt lắm rồi!