Tàn dương đỏ tựa máu tươi.
Máu đọng dưới đất dần khô cạn, dư quang trận pháp tàn lưu le lói chập chờn trong bóng chiều tà, giữa cuồng phong, một nam tử đứng sừng sững, hắc bào khoác thân, tóc muối tiêu, trên người loang lổ vết máu, tuy có chòm râu nhỏ, thoạt nhìn đoan chính nghiêm nghị, nhưng lại lộ vẻ hung tợn, cực kỳ tàn lệ.
Trong đôi mắt xám đen của hắn phản chiếu ánh tịch dương đỏ như máu, kim bát đồng thau lại lần nữa phóng đại trước mặt, nam tử không thể không giơ pháp kiếm trong tay, nghênh đón một kích nặng nề.
“Choang!”
Hắc y nam tử chỉ cảm thấy hai cánh tay như nhũn ra, đầu váng mắt hoa, máu mũi ồng ộc tuôn trào, trong cổ họng đủ vị mặn ngọt đắng cay, không nhịn được ho khan hai tiếng, vấy máu lên khắp áo bào.