Lạc Hạ bình nguyên.
Trời u ám, kiếm quang chập chờn, hắc y nam tử tay cầm đồng kiếm, lẳng lặng đứng giữa cơn gió mịt mờ.
Trên thanh đồng kiếm kia vẫn lấp lánh hào quang, tựa như vừa trảm qua một pháp khu từ bi nào đó, khiến cho kiếm quang càng thêm chói mắt, gió cát cuồn cuộn cùng phấn quang phiêu diêu trước mặt hắn, tiếng đất đá vỡ vụn vang lên bốn phía.
Hắn chiếm cứ một phương, hắc phong vây quanh, cách đó không xa Trúc Sinh chân nhân hoành kiếm mà đứng, định trụ tử hồng chi quang gào thét không ngừng.
Khuê Kỳ thần sắc bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, Ninh Uyển ở phía bên kia càng thêm trầm mặc.