TRUYỆN FULL

[Dịch] Hỏa Lực Đường Vòng Cung

Chương 256: Cố Chấp 2

Chương 256. Cố Chấp 2

"Tất nhiên, trong trường hợp thông thường, lực lượng xe tăng của địch sẽ bị không quân của chúng ta đánh cho tan tác trước khi chạm trán với chúng ta. Nhưng cẩn tắc vô ưu.

"Đừng xem thường chiến thuật này, khi còn ở Carolin, chúng ta đã sử dụng cách tương tự để đối phó với những chiếc xe tăng hạng nặng B1 đang lao tới.

"Đây là một chiến thuật đơn giản nhưng rất hiệu quả!"

Wilhelm Dietrich dừng lại, nhìn Mueller:

"Anh hiểu chưa? Hiểu rồi thì nhắc lại một lần!"

Trung tá Mueller gật đầu: "Khi gặp phải lực lượng thiết giáp phản công của địch, chúng ta sẽ tìm cách dụ chúng đến trước hỏa lực của pháo 88. Khi pháo 88 khai hỏa tiêu diệt địch, chúng ta sẽ chia quân sang hai bên cánh, thu hút sự chú ý cho pháo 88!"

Wilhelm Dietrich gật đầu, tiếp tục động viên: "Tất cả các anh em đều là những chiến binh tinh nhuệ được tuyển chọn kỹ lưỡng, hãy nhìn vào biểu tượng thần Zeus đang cầm tia sét trên ve áo của mình! Các anh em là người bảo vệ cho thần quốc Asgard! Các anh em phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng!

"Tất nhiên, cuộc tấn công này có thể không đến mức khiến chúng ta phải chiến đấu đến người cuối cùng. Được rồi, xuất phát thôi!"

Trung tá Mueller chào theo nghi thức quân đội, xoay người đi về phía cửa phòng chỉ huy.

Wilhelm Dietrich đi theo, tiếp tục dặn dò: "Điểm yếu của hai loại xe tăng mới của địch đều được đánh dấu trên tập bản đồ rồi, chúng ta có thể vô hiệu hóa chúng sau đó giao cho bộ binh xử lý."

Hai người bước ra khỏi sở chỉ huy, đi vào sân, vừa lúc nghe thấy các binh sĩ của trung đội thiết giáp thuộc lực lượng cảnh vệ Sư đoàn vừa chuẩn bị cho xe tăng xuất phát, vừa hát vang:

Nếu như nữ thần vận mệnh bỏ rơi chúng ta,

Nếu như chúng ta không thể trở về quê hương,

Nếu như những viên đạn bắn về phía chúng ta,

Kết thúc vận mệnh,

Dừng lại sinh mệnh,

Ít nhất thì những chiếc xe tăng trung thành của chúng ta,

Sẽ là nấm mồ thép của chúng ta.

Quân đội Ant, Agasukov, bộ tư lệnh Phương diện quân Tây Nam.

Thái tử Ivan Nikolayevich Antonov bước vào phòng bản đồ ồn ào, vừa nhìn đã thấy băng vải trên tay đại tướng Skorobo, kinh hãi: "Chuyện gì vậy? Địch đánh đến bộ tư lệnh rồi sao?"

Skorobo phẩy tay: "Không có gì, chỉ là vừa rồi tôi có hơi kích động, đấm một cái vào bàn."

"Đấm một cái vào bàn?" Thái tử bất giác lên giọng, khiến các tham mưu xung quanh nhìn qua, may mà lúc này trong bộ tư lệnh đâu đâu cũng là tiếng gào thét "Nói to lên", nên cũng không quá gây chú ý.

Thái tử hạ giọng hỏi: "Vậy là Rokossovsky nói đúng sao? Địch thật sự đã phát động thế gọng kìm sao?"

"Phần đó hắn nói đúng."

Skorobo ngừng một chút, nói lớn: "Nhưng những phần sau đó hắn tính toán hoàn toàn sai lầm! Cuộc phản kích của lực lượng thiết giáp của chúng ta sẽ nghiền nát thế tấn công của địch! Ngài xem!"

Skorobo đứng dậy, đi đến trước bản đồ:

"Theo thông tin tình báo hiện tại, có khả năng địch đã tung một phần của Tập đoàn quân thiết giáp số 2 vào trận chiến, chúng tôi phỏng đoán là 3 sư đoàn, tổng cộng 9 trung đoàn thiết giáp, khoảng 400 xe tăng.

"Còn 3 quân đoàn xe tăng của chúng ta được tung vào phản công, chỉ riêng xe tăng T-34 đã có hơn 100 chiếc! Thêm vào đó là vài chục chiếc KV-1, và hơn 200 chiếc xe tăng BT.

"Số xe tăng này có đầy đủ nhiên liệu và đạn dược, hoàn toàn khác với những lực lượng thiếu dầu, thiếu đạn được tung vào phản công trong tháng đầu tiên của cuộc chiến! Chúng sẽ nghiền nát hoàn toàn cuộc tấn công của địch!"

Thái tử nhìn chằm chằm Skorobo: "Thật sự có thể đánh trả được sao?"

Vị đại tướng do dự một chút, rồi kiên quyết đáp: "Được! Chắc chắn là được!"

Thái tử gật đầu: "Vậy tôi nên làm gì?"

"Ngài nên quay về thủ đô! Máy bay của địch đã ném bom sân bay Agasukov, nhưng ở phía đông thành phố vẫn còn một sân bay dã chiến nguyên vẹn, có thể cất cánh máy bay vận tải. Chúng tôi đã bố trí một chiếc máy bay bay thẳng đến thủ đô..."

Thái tử: "Tôi sẽ không đi đâu cả. Nếu như ông đã khẳng định cuộc phản công có thể ngăn chặn được quân địch, vậy thì tôi sẽ ở lại đây. Tin tức tôi rời đi mà truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí!"

Vị đại tướng lập tức im lặng, mấy giây sau mới nói: "Chúng ta có thể giành chiến thắng, nhưng không có nghĩa là ở đây không nguy hiểm."

Lúc này, một tham mưu thông tin cầm điện báo chạy vào, giơ tay chào Skorobo: "Đại tướng! Điện khẩn từ Bộ Tư lệnh Tối cao ở thủ đô."

Skorobo giật lấy bức điện, liếc nhìn.

Thái tử: "Bên trên nói gì vậy?"

Skorobo đại tướng: "Sa hoàng bệ hạ ra lệnh cho chúng ta phải kiên quyết đánh lui cuộc tấn công của địch."

"Phụ hoàng nói vậy sao? Có lẽ người không nắm rõ tình hình ở tiền tuyến, tôi có thể gọi điện cho người..."

Skorobo đại tướng: "Ngài có thể bay về St. Yekaterinburg để trực tiếp báo cáo với Sa hoàng bệ hạ."

Thái tử cắn môi, lắc đầu: "Nhiệm vụ của tôi là giám sát ở đây, đồng thời cổ vũ sĩ khí. Nếu phụ hoàng đã yêu cầu mọi người phải giữ vững, vậy thì tôi cũng nên làm gương."

Đại tướng Skorobo nhìn chằm chằm thái tử vài giây, sau đó nói: "Tôi nghĩ, trước đây tôi đã có chút hiểu lầm về ngài. Nếu ngài đã quyết định ở lại, vậy thì chúng ta phải dốc hết sức lực để đập tan cuộc tấn công của địch!

"Trong tay chúng ta có một đội quân hùng mạnh và rất nhiều vũ khí kỹ thuật, chúng ta không hề yếu hơn so với quân địch!

"Chỉ cần Quân đoàn xe tăng số 6 phát động tấn công, mọi chuyện sẽ đâu vào đấy!"