"Theo như tình báo mà Tập đoàn quân phía Nam cung cấp, tướng quân Rokossovsky này rất thích dẫn quân đánh trận quyết chiến bằng xe tăng, hắn cũng quả thật dựa vào mấy lần chủ động xuất kích, mà thu được chiến quả vô cùng xuất sắc.
"Chúng ta cần phải lợi dụng một chút thiệt hại có thể chấp nhận được để dụ hắn ra. Đây chính là phương châm tác chiến được xây dựng dựa trên tính cách của hắn!"
Nói xong Ditrisi quay sang phía đại đội trưởng xe tăng cảnh vệ Sư đoàn: "Ngoài ra, chúng ta còn có một mồi nhử khác, ta sẽ dùng xe chỉ huy của ta cùng với xe thông tin dự phòng làm mồi nhử, dụ Rokossovsky mắc câu.
"Tất nhiên, dựa theo chiến báo trước đó, Rokossovsky có thể sẽ chọn cách pháo kích sở chỉ huy giả, nếu như vậy, các anh em trong đội xe tăng cảnh vệ phải nhanh chóng rút lui khỏi khu vực pháo kích."
William Ditrisi dừng lại, hài lòng nhìn kế hoạch của mình đã được vẽ xong trên bản đồ: "Tóm lại, trọng điểm nhiệm vụ chính là dụ thiếu tướng Rokossovsky xuất kích.
"Hắn là một trong những tướng lĩnh xuất sắc nhất của quân Ant hiện nay, ý tôi là, một trong những tướng lĩnh có biểu hiện xuất sắc nhất, hơn nữa còn chưa bị chúng ta tiêu diệt hoặc bắt sống. Vậy nên tiêu diệt hoặc bắt sống hắn có ý nghĩa cực kỳ trọng đại!"
William Ditrisi vừa dứt lời, một trung úy đại đội trưởng liền lên tiếng: "Lại giả vờ thất bại để dụ địch truy kích sao?"
"Bởi vì quân địch có thể sử dụng xe tăng T34 mà chúng ta không có cách nào xử lý! Lực lượng bạn đã chia sẻ kinh nghiệm nói có thể kẹt tháp pháo hoặc là cắt xích, không phải kinh nghiệm này có vấn đề, mà là pháo 88 có hiệu quả hơn."
Lại có đại đội trưởng hỏi: "Vậy nếu như quân địch không chịu ra thì sao?"
"Vậy thì gọi Stuka, quân địch và chúng ta bắn nhau sẽ để lộ vị trí, mà không quân đã hứa trước, hứa khi chúng ta tấn công, sẽ để một đội Stuka mang bom xuất phát, chúng ta dùng xe tăng Panzer IV bắn đạn khói màu, chỉ thị mục tiêu cho Stuka."
Pháo 50 ly của xe tăng Panzer III không có đạn khói, chỉ có một ống phóng khói sử dụng một lần trên xe là có thể bắn đạn khói.
Còn pháo nòng ngắn 75 ly của xe tăng Panzer IV có thể bắn đạn khói ra xa đến cả cây số.
Khi xe tăng Panzer IV gặp phải công trình kiên cố mà đạn pháo không thể phá hủy, thường sẽ bắn một quả đạn khói để đánh dấu mục tiêu, chờ Stuka đến.
Thiếu tướng William Ditrisi: "Được rồi, mọi người đã rõ nhiệm vụ tác chiến rồi chứ? Quay về đơn vị nhất định phải để cho tất cả mọi người đều rõ ràng nhiệm vụ của mình, sau đó xuất phát. Chuẩn bị pháo kích chắc còn khoảng nửa tiếng nữa là kết thúc."
Các đại đội trưởng đồng loạt đứng dậy, lần lượt rời khỏi xe chỉ huy bọc thép.
"Anh đợi chút!"
William Ditrisi gọi đại đội trưởng cuối cùng lại:
"Anh là đại đội trưởng đại đội 5, tiểu đoàn 3, đội dự bị đúng không? Tôi muốn đổi với anh một chút, tôi phải đi tiền tuyến, tận mắt xem thử Bạch Mã tướng quân này bày binh bố trận như thế nào!"
Tham mưu trưởng kinh hãi:
"Đừng như vậy! Bạch Mã tướng quân này thích dùng pháo bắn vào sở chỉ huy và các mục tiêu quan trọng khác, ngài mà đến tiền tuyến, đi vào phạm vi giám sát của pháo binh đối phương, chắc chắn sẽ bị pháo kích!"
William Ditrisi nhìn tham mưu trưởng:
"Cho nên tôi mới phải cải trang, Bạch Mã tướng quân sẽ không lãng phí đạn pháo quý giá để mà bắn một đội xe tăng dự bị! Nhất là một đội xe tăng dàn quân thưa thớt!"
Xe tăng đúng là rất sợ pháo nòng dài, nếu pháo nòng dài rơi vào phạm vi cực gần, thì coi như cả xe tiêu đời.
Nhưng chỉ cần khoảng cách giữa điểm đạn pháo rơi xuống và vị trí xe tăng để vượt quá một ngưỡng nhất định nào đó, thì xe tăng có thể may mắn sống sót dưới trận pháo kích của trọng pháo.
Vậy nên sử dụng trọng pháo để pháo kích đội hình xe tăng dàn quân thưa thớt, thật ra là lãng phí vô cùng.
Trừ phi là thật sự không còn mục tiêu nào khác để đánh, lại chẳng thèm quan tâm đến việc lãng phí đạn pháo, thì mới làm như vậy.
Tham mưu trưởng bị thuyết phục:
"Vâng, tôi chỉ có thể chúc ngài ra trận toàn thắng."
William Ditrisi gật đầu, bắt đầu thay quần áo với anh chàng đại đội trưởng xe tăng mà hắn chọn.
————
Phía Vương Trung, đối với mọi động tĩnh dàn quân của quân địch đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Thứ nhất là hắn không bị pháo kích nhằm vào, thứ hai là chức năng quan trọng nhất của "hack" đã giúp hắn chính là đảm bảo tầm nhìn - mà phần lớn thời gian đây cũng là chức năng duy nhất.
Hắn cứ thế nhìn đội quân thiết giáp của quân địch dàn trận trên vùng đất trống trải.
Nói thật, nhiều xe tăng như vậy mà dàn quân thưa thớt như thế, chỉ dựa vào 30 chiếc xe tăng của hắn thì chưa chắc đã ăn hết được.
Nhất là khi quân địch vận chuyển bộ binh xông lên đánh giáp lá cà, vậy thì càng khó xử lý hơn.
Vương Trung có hơi bất an, bởi vì hắn cũng chẳng biết được kế hoạch của quân địch là bắn tầm xa rồi dụ địch truy kích.
Hắn cho rằng quân địch định xông lên đánh giáp lá cà.
Trận địa phục kích của Vương Trung, ngoại trừ 30 chiếc T34 ra, chỉ có bốn khẩu pháo chống tăng và một số lượng nhỏ mìn chống tăng được bố trí ở hai bên trận địa.
Quân địch dàn ra gần hai trăm chiếc xe tăng, nếu như chúng đồng loạt tấn công từ bốn phương tám hướng, thì Vương Trung nhất định sẽ hối hận vì không điều động toàn bộ lực lượng bộ binh lên phía trước trận địa phục kích - nhưng mà làm như vậy thì cũng chẳng triển khai được, sẽ trở thành bia tập bắn cho trọng pháo của quân địch.