TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1099: Là Ai Đã Cho Ngươi Dũng Khí Để Tác Oai Ở Địa Bàn Của Bản Chưởng Quỹ

Mộc Du hơi nheo mắt, “Hiện giờ, Lạc Vô Đạo đang ở đâu?”

Lúc này, bọn họ mới phát hiện Lạc Vô Đạo căn bản không có ở Thiên Ba hồ.

Sau khi Mộc Du phái người hỏi han, cuối cùng cũng nghe ngóng được hiện giờ Lạc Vô Đạo đang ở tại thành Kinh Đô.

“Mau mang Lạc Vô Đạo trở về!”

Một tên gia đinh của Mộc Du nhanh chóng xuất hiện tại thành Kinh Đô.

“Chủ Tể đã đến, mau mang Lạc Vô Đạo trở về Thiên Ba hồ.” Âm thanh của tên gia đinh này vang lên bên tai Lạc Vĩnh Ninh.

Lạc Vĩnh Ninh lập tức ý thức được sự nghiêm trọng của chuyện này, nhanh chóng kéo Lạc Vô Đạo, chạy về hướng bọn họ đến.

“Vô Đạo, mau trở về, trở về tiệm!”

Những người khác không hiểu tại sao, tại sao vừa mới đến thành Kinh Đô lại phải đi, hơn nữa lại gấp gáp như vậy.

Lạc Vô Đạo cũng ngơ ngác, lão tổ bị làm sao vậy?

Ngay tại lúc này, trong hư không, xuất hiện một gương mặt khổng lồ.

Gương mặt khổng lồ này, đừng nói là thành Kinh Đô, cho dù là toàn bộ đại lục Thiên Thần, chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

Gương mặt này, chính là phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể.

Hắn dùng tốc độ cực nhanh, đến được tinh cầu này.

Bắt đầu dò xét xem Thôn Thần giả đang ở vị trí nào.

Nếu như theo tính khí trước đây của hắn, trực tiếp bóp nát tinh cầu này là được rồi.

Sau khi trải qua chuyện về đám sương mù màu đen kia, hắn cũng bắt đầu trở nên cẩn thận.

Hắn đến đây chỉ muốn tiêu diệt Thôn Thần giả, sau khi chuyện thành công, hắn lập tức rời khỏi Phàm Huyền Hoang giới.

Sau đó lại phong ấn thông đạo một lần nữa, Phàm Huyền Hoang giới này thực sự quá đáng sợ.

Loại quái vật gì cũng có.

Dương Phong tháo kính râm xuống, vô cùng kinh ngạc nhìn gương mặt khổng lồ trong hư không.

“Hô... đây chẳng phải là Pháp Thiên Tượng Địa sao? Vị Chủ Tể này cư nhiên cũng biết?”

Dương Phong cảm thấy có chút khó tin.

Bất quá không sao, chỉ cần không chọc đến mình, hắn thích làm gì thì làm.

Rất nhanh, phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể đã tìm được Lạc Vô Đạo đang chạy đến truyền tống linh trận.

“Quả nhiên... Thôn Thần giả ở đây!”

Thôn Thần giả ở đây, vậy thì dễ xử lý rồi.

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể đưa tay ra, ấn xuống vị trí của Lạc Vô Đạo.

“Không xong, Lạc Vô Đạo gặp nguy hiểm!”

Mộc Du và Thương Dương nhìn thấy tình cảnh này, lo lắng kêu lên.

Hiện tại Lạc Vô Đạo còn đang ở thành Kinh Đô, còn chưa đến được Thiên Ba hồ.

Hơn nữa, khi bọn họ nhìn thấy Dương Phong vẫn một bộ dạng ung dung, căn bản không có ý định ra tay giúp đỡ.

Cho nên bọn họ thực sự gấp gáp rồi.

Lúc này, người dân của cả đại lục Thiên Thần, ngẩng đầu nhìn hư không.

Từng người há hốc miệng, chấn kinh không nói nên lời.

Đặc biệt là thành Kinh Đô của Thiên Tần Thánh Đình.

Bọn họ thực sự bị dọa cho choáng váng rồi.

Ngón tay vô cùng to lớn kia, đang ấn về phía thành Kinh Đô của bọn họ.

Rất nhanh, ngón tay đó giống như mây đen che đỉnh, bao phủ toàn bộ thành Kinh Đô.

Tất cả mọi người đều ngây ngốc tại chỗ, lúc này đại não của bọn họ đã ngừng hoạt động.

Một chút năng lực suy nghĩ cũng không có.

Cứ như vậy ngơ ngác nhìn ngón tay đủ để bao phủ nhiều tòa thành Kinh Đô, đang ấn về phía bọn họ.

Lạc Vĩnh Ninh lúc này cũng kinh hãi nhìn tất cả chuyện này.

Ngay tại lúc này, sợi hồn hỏa trong cơ thể Lạc Vô Đạo, bay về phía ngón tay kia.

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể nhìn thấy sợi hồn hỏa kia, lập tức dừng động tác lại.

“Ồ... đây là?”

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể nhìn sợi hồn hỏa kia một lượt, sau đó nhận ra được sợi hồn hỏa này.

“Hồn hỏa Thiên Đạo!”

Hồn hỏa Thiên Đạo, khẳng định là có liên quan đến Thiên Đạo.

Lúc này phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể cũng hiểu ra, Thôn Thần giả này chính là do Thiên Đạo tạo ra.

“Thôn Thần giả này lại có liên quan đến ngươi!” Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể lạnh lùng nói.

“Thứ này... có vẻ như đang nhằm vào chúng ta?”

Lạc Vô Đạo ngẩng đầu nhìn hư không, lông mày nhíu chặt.

“Mặc kệ có phải nhằm vào chúng ta hay không, chúng ta mau chạy đi, chỉ cần đến được Thiên Ba hồ, chúng ta sẽ an toàn.”

Lạc Vĩnh Ninh kéo Lạc Vô Đạo chạy đi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi này.

Bọn họ đã đến được truyền tống linh trận, khởi động truyền tống.

“Hô... an toàn rồi.”

Lúc này Lạc Vĩnh Ninh mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Lạc Vô Đạo rời đi, sợi hồn hỏa kia cũng biến mất tại chỗ, đi theo Lạc Vô Đạo.

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể nhìn tất cả chuyện này, khóe miệng hơi nhếch lên.

Đặc biệt khi hắn nhìn thấy truyền tống linh trận, lại càng cảm thấy hứng thú.

“Thú vị, thực sự thú vị!”

Không ngờ trong Phàm Huyền Hoang giới, cư nhiên còn có người thiên tài như vậy, có thể tạo ra thứ thú vị như vậy.

“Ngươi tưởng rằng ngươi có thể chạy thoát sao? Cho dù có hồn hỏa Thiên Đạo, hôm nay ngươi cũng phải chết!”

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể cảm nhận được khí tức của Lạc Vô Đạo, xuất hiện ở một nơi khác.

Bất quá trong mắt hắn, cho dù Lạc Vô Đạo chạy đến đâu, đối với hắn mà nói cũng như nhau.

“Hô, trở về rồi, không sao rồi!”

Lạc Vĩnh Ninh và Lạc Vô Đạo, xuất hiện tại trạm truyền tống của Thiên Phong thành.

Ngay sau đó, ngón tay của phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể, xuất hiện tại không trung của Thiên Phong thành.

“Chúng ta... chúng ta sắp chết rồi sao?”

Có vài người nhát gan, nhìn thấy ngón tay đủ để hủy diệt Thiên Phong thành và các thành trì xung quanh, sợ đến mức ngã ngồi trên mặt đất.

“Nói bậy gì đó, có Dương chưởng quỹ ở đây, chúng ta làm sao có thể chết được!”

Trong mắt của rất nhiều người căn bản không có một chút sợ hãi nào.

Bởi vì bọn họ biết Dương chưởng quỹ nhất định sẽ ra tay, dù sao tiệm cũng nằm trong phạm vi bị tấn công.

“Đúng vậy, có Dương chưởng quỹ ở đây!”

Lúc này mọi người mới lần lượt buông bỏ nỗi sợ hãi trong lòng.

Ngay khi ngón tay kia tiến vào bên trong lĩnh vực vô địch của Dương Phong, khóe miệng Dương Phong nhếch lên.

“Ha ha... dám tác oai ở địa bàn của ta, là ai đã cho ngươi dũng khí?”

Âm thanh của Dương Phong, vang vọng trong không gian của lĩnh vực vô địch.

Một là có thể khiến mọi người yên tâm, chuyện này bản chưởng quỹ đã ra tay rồi.

Hai là cũng để cho phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể biết, ngươi đã chọc sai người rồi.

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể cảm nhận được lực cản truyền đến từ phía trên đỉnh đầu, bất kể hắn dùng bao nhiêu sức lực, cư nhiên cũng không thể tiến lên được nửa phần.

Sau đó hắn nghe thấy âm thanh khinh thường của Dương Phong.

“Đây... sao có thể!”

Trong đầu phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể trống rỗng, tại sao ở đây cũng tồn tại một người lợi hại như vậy?

Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, cảm giác được thân thể của mình bay xuống dưới, hơn nữa toàn bộ linh lực và sức mạnh đều bị phong ấn lại.

Sau đó rơi xuống từ trên cao.

“Bịch!”

Ngã mạnh xuống bãi cỏ.

Tất cả mọi thứ trong phạm vi lãnh địa của tiệm đều đã được cải tạo lại.

Đừng nói là một người ngã xuống, cho dù một ngôi sao băng rơi xuống mặt đất, cũng sẽ không làm tổn thương đến cỏ cây chút nào.

Phân thân của Nguyên Thánh Chủ Tể ngã một cái, đầu óc choáng váng, nằm trên mặt đất không nhúc nhích được.

Dù sao tu vi bị phong ấn, lại ngã từ trên cao như vậy.

Quan trọng nhất là tâm lý đã chịu đả kích rất lớn.

Mình là ai?

Mình là Chủ Tể!

Mặc dù là phân thân, nhưng, thực lực cũng vẫn là Chủ Tể!

Hôm nay từ Thánh giới đi xuống, vừa mới đi ra khỏi thông đạo, đã gặp phải một tồn tại mà mình không đánh lại được.

Hiện tại sau khi tìm được Thôn Thần giả, cư nhiên lại đụng phải một tồn tại còn đáng sợ hơn đám sương mù kia.

Mọi người nhìn thấy người muốn dùng ngón tay đè chết bọn họ, đã bị Dương chưởng quỹ hàng phục.

Rơi xuống một bãi đất trống.