TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1309: Thánh Giới Chi Thương

Sau khi bay ra một đoạn, phần lớn những chiếc chìa khóa bất ngờ ẩn vào trong không gian và biến mất không thấy đâu nữa!

Rất nhanh, tin tức về Tầm Tiên Bí Cảnh xuất hiện ở núi Chung Nam đã lan truyền khắp năm đại lục.

Những chiếc chìa khóa ẩn vào trong không gian cũng xuất hiện trên bầu trời của các thành trì, rồi bay về phía xa.

Trên bầu trời Ảo Nguyệt Thánh Địa, một vệt sáng xanh biếc như sao băng lướt qua.

“Hửm...đó là gì vậy?”

Rất nhiều Ma thú ngẩng đầu, chăm chú nhìn vệt sáng xanh đang bay nhanh trên không trung.

“Chắc chắn đó là chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh!”

Tin tức về chìa khóa của Tầm Tiên Bí Cảnh đã truyền đến Ảo Nguyệt Thánh Địa. Đám Ma thú này đương nhiên biết chiếc chìa khóa để vào bí cảnh trông như thế nào.

“Ha ha...chiếc chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh này là của ta!”

Giọng nói của một gã Ma Hầu vang lên, hắn lao nhanh về phía chiếc chìa khóa.

Tốc độ của hắn nhanh hơn chiếc chìa khóa rất nhiều, chưa đầy hai mươi giây đã sắp đuổi kịp.

Thế nhưng đúng lúc này, chiếc chìa khóa phát ra ánh sáng xanh biếc lại đột ngột biến mất.

“Hả...sao lại không thấy nữa?”

“Chìa khóa đâu rồi? Sao lại không thấy chìa khóa nữa?”

Ngay cả Ma Hầu cũng ngẩn ngơ!

Rõ ràng chiếc chìa khóa vừa ở trước mặt hắn, vậy mà lại biến mất một cách đột ngột như thế!

“Cái này...đúng là gặp ma rồi!”

Ma Hầu chửi bới rồi quay về!

Tầng hai của cửa hàng!

Dương Phong cầm trong tay một lệnh bài màu xanh lục. Trên lệnh bài này ngoài hai chữ bí cảnh thì không có bất kỳ hoa văn nào khác, trông rất bình thường!

Chiếc lệnh bài này chính là chìa khóa để vào Tầm Tiên Bí Cảnh, cũng chính là chiếc lệnh bài mà Ma Hầu vừa đuổi theo.

Hôm nay thần thức của Dương Phong luôn bao phủ trong phạm vi Lĩnh Vực Vô Địch, nếu có lệnh bài bay qua đây thì chắc chắn sẽ thuộc về hắn.

Sau khi chiếc lệnh bài này xuất hiện ở Ảo Nguyệt Thánh Địa, nó đã bay về phía phạm vi cửa hàng của hắn. Ngay khi chiếc chìa khóa tiến vào Lĩnh Vực Vô Địch, Dương Phong đã phát hiện ra. Chỉ với một ý niệm, hắn đã thu chiếc lệnh bài này vào túi.

Dương Phong lật qua lật lại chiếc lệnh bài xem một lúc, phát hiện bên trong lệnh bài có tồn tại một trận pháp. Trận pháp này chính là mấu chốt để tiến vào Tầm Tiên Bí Cảnh.

“Hệ thống, chiếc chìa khóa vào bí cảnh này trông bình thường quá!

Không có gì đặc biệt thì thôi, quan trọng nhất là trông chẳng cao cấp chút nào!”

Dương Phong bĩu môi.

Hắn cứ tưởng chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh sẽ là một thứ gì đó rất cao cấp. Không nói đến chuyện chạm rồng khắc phượng, đằng này ngay cả một chút trang trí cũng không có, thật là quá đáng!

“Ký chủ biết cái quái gì chứ!”

Nghe Dương Phong nói vậy, hệ thống lập tức không bình tĩnh được nữa.

Dù sao chiếc chìa khóa này cũng là do chính nó thiết kế. Ký chủ nói chiếc chìa khóa này không có gì đặc biệt thì thôi, đằng này còn nói là không cao cấp, khiến hệ thống rất không phục!

“Thứ càng giản dị thì càng thể hiện được sự độc đáo và quý giá của nó!”

Hệ thống có chút không phục nói.

Đồ vật cao cấp thì phải càng đơn giản càng tốt! Bày vẽ mấy thứ màu mè hoa lá cành làm gì!

“Ha ha...nói ăn bớt nguyên liệu mà thành ra nghe hay ho thật đấy, hệ thống ngươi cũng giỏi thật.”

Dương Phong không đồng tình với lời này của hệ thống!

Đây là Tầm Tiên Bí Cảnh, dù sao cũng phải làm nổi bật chữ tiên chứ! Đằng này lại làm cho bình thường như vậy, ai cho ngươi tự tin rằng cái này thể hiện được sự độc đáo và quý giá?

“Ha ha...ký chủ đã nói như vậy thì chúng ta phải tranh luận một phen rồi.”

Hệ thống có chút tức giận, vậy mà dám nói hệ thống này ăn bớt nguyên liệu, sao có thể nhịn được chứ!

“Ký chủ chưa từng nghe đến đơn giản mà không tầm thường sao? Ký chủ chưa từng nghe đến vẻ đẹp sang trọng ẩn mình sao?

Ký chủ chưa từng nghe đến đại đạo giản dị sao? Ký chủ chưa từng nghe đến trở về nguyên bản sao?

Chẳng lẽ ký chủ chưa từng...”

Dương Phong lập tức ngắt lời hệ thống đang thao thao bất tuyệt.

“Được rồi được rồi, hệ thống đừng nói nữa, bổn chưởng quầy chịu thua!” Dương Phong giơ tay đầu hàng!

Hắn thấy thực sự không cần thiết phải tranh luận với hệ thống về vấn đề này. Sau này nếu lại có bí cảnh như vậy, hắn sẽ tự thiết kế một chiếc lệnh bài, đến lúc đó sẽ cho hệ thống biết thế nào là cao cấp và đẳng cấp.

Ngày hôm sau!

Trong phạm vi cửa hàng, người của Thiên Cơ Lâu đứng giữa đám đông và hét lớn:

“Bán chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh!”

“Bán chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh!”

Vừa hét vừa đưa chiếc lệnh bài màu xanh lục ra cho mọi người xem.

Hành động của Thiên Cơ Lâu lại khiến tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc. Tin tức này theo đám đông lan truyền đến các đại thế lực.

Giá bán chìa khóa vào bí cảnh của Thiên Cơ Lâu cũng không quá đắt, mỗi chiếc chỉ có giá một triệu kim tệ.

Thiên Cơ Lâu đã chuẩn bị từ trước nên họ có được hơn một trăm chiếc chìa khóa vào bí cảnh, trở thành thế lực sở hữu số lượng chìa khóa vào Tầm Tiên Bí Cảnh nhiều nhất lần này.

Hai ngày sau, Dương Phong dường như đã quên mất mình vẫn còn một nhiệm vụ nhánh chưa thực hiện. Để tránh rắc rối về sau, hệ thống tốt bụng nhắc nhở:

“Ký chủ thực sự không đi hoàn thành nhiệm vụ nhánh sao?”

Dương Phong cười thản nhiên: “Ha ha...vội gì chứ, tháng sau rồi làm!”

Bây giờ đã là cuối tháng, đợi đến ngày nghỉ rồi hắn đi xem cũng không muộn. Dù sao cũng chỉ cần điều tra chân tướng, chứ không phải tìm kiếm người hay vật gì. Tùy tiện hỏi một người là được!

Dù sao vẫn còn hơn nửa tháng nữa, vội gì chứ!

Vào lúc này, Thánh giới đã rơi vào cảnh gió tanh mưa máu.

Một đại hán mặc áo choàng đen, có vài phần anh tuấn, khoanh tay đứng lơ lửng trên không, vẻ mặt thích thú nhìn đám người dưới thành đang đầy vẻ kinh hãi.

Lúc này luồng khí tức mạnh mẽ phát ra từ người đại hán đã đè ép đám người trong thành đến nỗi không còn chút sức lực nào để chớp mắt.

Trước mặt đại hán, một lão giả có tu vi Thánh Tôn siết chặt hai nắm đấm, mắt đỏ ngầu, trông như thể thà chết chứ không chịu khuất phục.

Đại hán giơ hai ngón tay lên, ngạo nghễ nói: “Bây giờ ta cho các ngươi hai con đường, chết hoặc thần phục!”

Khóe miệng của lão giả Thánh Tôn kia đã rỉ máu.

“Chủ Tọa đại nhân sẽ không tha cho ngươi, người nhất định sẽ báo thù cho ta!”

Lão giả này đã đưa ra lựa chọn của mình.

Trong mắt đại hán thoáng hiện lên vẻ khinh thường. Hắn giơ ngón trỏ lên, chỉ về phía lão giả.

“Bùm!!”

Lão giả kia lập tức hóa thành một đám máu tươi.

Sau khi giết lão giả, đại hán nhìn mấy triệu người đầy vẻ kinh hãi phía dưới, khóe miệng nở một nụ cười nhạt.

“Một người không hàng, tất cả đều phải chết!”

Lời vừa dứt, không gian bên dưới lập tức vặn vẹo!

Mấy triệu người trong thành ngay lập tức hóa thành một đám máu tươi.

Đại hán há miệng ra, hút sạch đám máu tươi bên dưới, lúc này mới hài lòng gật đầu.

Đại hán này đã nuốt chửng sinh mạng của mười tỷ người từ một trăm tòa thành.

Tuy nhiên, nếu thần phục hắn và trở thành con rối của hắn thì đại hán cũng sẽ bỏ qua, dù sao làm một kẻ cầm đầu mà không có thuộc hạ thì cũng chẳng vui vẻ gì!

Đại hán chỉ giỏi phá hủy chứ không có biện pháp nào để biến người khác thành con rối, nếu không thì hắn cũng không cần phải vất vả như vậy!