TRUYỆN FULL

[Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Chương 1197: Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết

“Tất cả các ngươi, đi theo ta.”

Một tu sĩ Phó gia có tu vi Võ Tôn bát giai, hướng vào trong tửu lâu nói.

Những người trong tửu lâu, cơ bản chỉ là Võ Hoàng, Võ Đế, căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Có người bắt đầu run rẩy, bọn hắn biết mình đi theo chỉ là làm pháo hôi.

Đối mặt với đám tu sĩ Tân gia kia, bọn hắn căn bản không có chút cơ hội sống sót nào.

“Ta... Ta không đi, Phó gia các ngươi là muốn chúng ta đi chịu chết.”

“Đúng vậy, chúng ta không đi, ta sẽ không cầm đao chỉ vào bằng hữu cũ.”

“Phó gia các ngươi cũng quá đáng, tự mình phản bội cũng thôi đi, cư nhiên còn muốn chúng ta làm pháo hôi.”

Tu sĩ Phó gia kia khinh thường nhìn hết thảy, khóe miệng hơi nhếch lên.

Những lời này, mấy ngày nay hắn nghe nhiều lắm rồi, đã chết lặng rồi.

Nhìn những người tức giận này, hắn lạnh lùng nói: “Hừ hừ... Các ngươi nghĩ có thể tự quyết sao?”

Đúng vậy, có thể tự quyết sao?

Bọn hắn không muốn làm pháo hôi, vậy là không phải làm pháo hôi sao?

Mọi người bị những lời này làm cho á khẩu, từng người mặt đỏ tới mang tai.

“Hiện tại cho các ngươi hai lựa chọn.”

Tu sĩ Võ Tôn của Phó gia đưa ra hai ngón tay, tiếp tục nói: “Lựa chọn thứ nhất, là đi theo chúng ta, lựa chọn thứ hai, là —— chết.”

Đặc biệt khi nói tới chữ “chết” cuối cùng, khí tức Võ Tôn trên người hắn bạo phát ra.

Khiến cho tất cả mọi người trong tửu lâu bắt đầu run rẩy, có người còn bị khí tức Võ Tôn trấn áp, mềm nhũn ngã xuống đất.

Thế nhưng ngay khi tên Võ Tôn này đang đắc ý, Dương Phong lại không nhìn nổi nữa, cười nói: “Vậy tiểu gia chọn lựa chọn thứ ba.”

Khi lời này của Dương Phong vừa dứt, Võ Tôn kia thu hồi khí tức của mình, nhìn về phía Dương Phong.

“Tiểu tử, ngươi nói gì? Lựa chọn thứ ba?”

Tên tiểu tử này bị kẹp cửa vào đầu rồi sao, ta có nói lựa chọn thứ ba sao?

Còn có, vì sao tên tiểu tử này lại có thể ở dưới uy áp của ta, vẫn bình tĩnh tự nhiên như vậy.

Chẳng lẽ cảnh giới của người này còn cao hơn cả mình sao?

Tên Võ Tôn này nhìn về phía Dương Phong, trong lòng bắt đầu đánh trống.

“Không sai, lựa chọn thứ ba, chính là lựa chọn của tiểu gia.”

Dương Phong vừa nói, vừa giơ tay chỉ ra ngoài, lạnh giọng nói: “Hiện tại, các ngươi mau chóng cút ra khỏi nơi này cho tiểu gia.”

Khi Dương Phong vừa dứt lời, những tu sĩ Phó gia khác đều nổi giận.

Đây chính là đại bản doanh của Phó gia bọn hắn, cư nhiên có người bảo Phó gia bọn hắn cút.

Là ai cho hắn dũng khí nói ra những lời như vậy?

“Cái gì?”

“Đại nghịch bất đạo!”

“Tìm chết!”

Đám tu sĩ Phó gia, nhao nhao rút binh khí ra chỉ về phía Dương Phong.

Có mấy tên tu sĩ Phó gia, thậm chí còn tấn công về phía Dương Phong.

“Ha ha... Tiểu tử, xem ra ngươi là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, đi chết đi cho ta!”

Tên Võ Tôn kia muốn ngăn cản đã không kịp rồi.

Hắn biết Dương Phong ở đây dám nói ra những lời như vậy, tuyệt đối là một kẻ không dễ chọc.

Dương Phong chỉ nhàn nhạt quay đầu nhìn bọn hắn, khóe miệng cười khinh thường vô cùng rõ ràng.

Đột nhiên, trong mắt Dương Phong lóe lên một tia sáng.

Ngay sau đó, trong mắt Dương Phong bắn ra mấy đạo kiếm khí, bay về phía đám tu sĩ Phó gia kia.

Dương Phong đã đạt đến cảnh giới cao nhất của kiếm pháp, bắn ra vài đạo kiếm khí từ trong ánh mắt, đối với hắn mà nói, đó là chuyện vô cùng đơn giản.

“Không tốt, là kẻ cứng rắn!”

Tên Võ Tôn kia nhìn thấy vậy, liền xác định được mình đã gặp phải kẻ cứng rắn rồi.

Hắn vội vàng đứng trước mặt những người Phó gia khác, cố gắng ngăn cản mấy đạo kiếm khí này.

Chỉ có điều, ngay sau đó, một đạo kiếm khí trực tiếp xuyên thủng đầu hắn, mang đi sinh mạng của hắn.

Khiến hắn ở giây phút cuối cùng của sinh mạng, âm thầm hối hận, mình đi tới tửu lâu này bắt người làm gì.

Chuyện tiếp theo, liền đơn giản hơn nhiều!

“A a a a!!”

Sau mấy tiếng kêu thảm thiết, tửu lâu lại yên tĩnh trở lại.

Mọi người nhìn về phía Dương Phong, trong mắt toát ra thần sắc sùng bái.

Có thể nói đây là ân nhân cứu mạng của bọn hắn, nếu không bọn hắn cơ bản phải khuất phục dưới sự áp bức của Phó gia.

Ngay khi mọi người muốn nói lời cảm tạ, ở không xa tửu lâu, xuất hiện một đám lớn người Phó gia.

Hiện tại bọn hắn muốn áp giải những tu sĩ được tập hợp này, đưa đến trung tâm chiến trường với Tân gia.

“Bọn hắn cũng là người Phó gia sao?”

Dương Phong chỉ ra bên ngoài tửu lâu hỏi.

Lúc này, một lão giả đi ra nói:

“Đúng vậy đại nhân, những người mặc y phục màu tím, đều là người Phó gia!”

Nhìn từ trên tửu lâu xuống, có chừng mấy vạn tu sĩ Phó gia, đang “áp giải” mấy chục vạn tu sĩ, đi tới địa điểm tập kết ở ngoài thành.

“Hừ hừ... Thế lực vô tình vô nghĩa này, giữ lại cũng là lãng phí tài nguyên, chi bằng hủy diệt luôn.”

Dương Phong nhìn những người Phó gia này, vô cùng khinh bỉ.

Mặc dù Tân gia không phải thứ tốt đẹp gì, nhưng Phó gia các ngươi lại càng không chịu nổi.

Cư nhiên phản bội chủ gia của mình, cấu kết với thế lực địch, vung đao đồ sát về phía chủ gia của mình, hành vi hai lăm này, thật sự khiến người ta khinh bỉ.

“Đại nhân, Phó gia có một lão tổ siêu thần tứ giai tọa trấn, còn có mấy Võ Thần, chúng ta cho dù phản kháng, cũng là con đường chết.”

Lão giả kia cười khổ lắc đầu.

Không phải không có người nghĩ tới việc phản kháng, nhưng những người đó đều chết rồi.

Chỉ cần ở trong phạm vi thế lực của Phó gia, tất cả tu sĩ đều phải nghe lệnh bọn hắn.

Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

“Hừ hừ... Chỉ là siêu thần mà thôi!”

Dương Phong không để ý, chỉ là một siêu thần tứ giai mà thôi, mình vung tay lên là có thể giải quyết.

Nhìn đám tu sĩ Phó gia lộ ra nụ cười dữ tợn kia, ngón trỏ của Dương Phong nhẹ nhàng gõ lên bàn!

“Đùng!!”

Âm thanh va chạm giòn tan vang lên.

Đột ngột!

“Oành!!!”

Nước hồ bên ngoài tửu lâu đột ngột nổ tung, tất cả nước hồ hội tụ về phía hư không.

Trong quá trình bay về phía hư không, nước hồ biến hóa thành từng thanh kiếm nước.

Khi hư không trên cao đầy kiếm nước, khí thế và uy áp bộc phát ra từ linh lực, khiến tất cả tu sĩ ở phía dưới, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi sâu sắc.

“Đây... Đây... Đây là vũ kỹ gì vậy!”

Tất cả mọi người trong tửu lâu đều nhìn ngây người.

Vị đại nhân này rốt cuộc mạnh tới cỡ nào, cư nhiên chỉ nhẹ nhàng dùng tay gõ một cái lên bàn, đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy.

Ở bên ngoài tửu lâu, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào những thanh kiếm nước dày đặc trên đỉnh đầu, không biết đây là do ai làm ra.

Trong Phó phủ, Phó Viêm nhìn thấy cảnh tượng trên hư không, lông mày nhíu chặt.

Là ai?

Là địch hay là bạn?

Hắn muốn làm gì?

Trong tửu lâu, Dương Phong thấy cũng gần được rồi, liền nhẹ nhàng nói với hư không trên cao: “Đi đi!!”

Đồng thời, dưới sự khống chế của thần thức, vô số thanh kiếm nước trên hư không, liền trút xuống phía dưới.

“Vèo!!”

Tất cả mọi người phía dưới đều bị trận thế này dọa cho ngây ngốc.

Căn bản chưa kịp phản ứng, kiếm nước đã tới đỉnh đầu mình.

“Ầm!!!”

Một luồng hơi nước bắn lên cao!

Kiếm nước dưới sự khống chế của thần thức Dương Phong, chỉ nhắm vào đám tu sĩ Phó gia kia.

Những tu sĩ khác, không bị kiếm nước công kích.

Sau khi hơi nước tiêu tán, tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, bộ dạng khó có thể tin được.

“Đây... Đây... Ta không nhìn lầm chứ?”