Ngọn đoản thương dài bốn thước như sấm sét bay vút lên không, Tống Cửu Tín còn chưa kịp phản ứng thì đoản thương đã xuất hiện bên cạnh hắn.
Trong chớp mắt, đoản thương đã đâm sâu vào ngực hắn.
Phụt một tiếng, một chuỗi máu đỏ tươi văng ra, hòa vào ánh chiều tà đỏ rực.
Tống Cửu Tín chỉ kịp phát ra một tiếng rên rỉ, rồi cả người như một tảng đá nặng nề rơi xuống dòng sông lấp loáng ánh nước.
Rào!