Viện tử số một đã làm xong một nửa, hai con kênh đào cũng đủ sâu rồi, sắp tới đây là kè đá ở bên bờ, tiến độ không tệ. Lưu chủ bạ mỗi ngày đều đi tuần tra một vòng quanh công trường, dù cả người đầy bụi đất, ông ta không ngại, dứt khoát xem xét hết một lượt mới yên tâm.
Tuyệt đối không để xảy ra chuyện bớt xén vật liệu, nếu không phụ công sức huyện tôn vất vẻ mang tiền về.
Đi tới ngã tư, đột nhiên một chiếc xe ngựa đỗ lại bên cạnh Lưu chủ bạ, nhìn bánh xe là biết ngay sản phẩm từ mã xa hành của phường Tấn Xương, trang bị cơ quan giảm xóc, phải nghìn quan mới mua được.
Một ông già mặt mày hiền từ mở cửa sổ ra nhìn Lưu chủ bạ:" Có thể lên xe nói chuyện không?"
Nhìn ký hiệu trên xe ngựa, Lưu chủ bạ đoán ra ngay thân phận ông già này, lòng thầm giật mình, không nghĩ một nhân vật lớn như vậy đích thân tới Trường An rồi, điều này chứng tỏ hành động của chúng đã cận kề. Tuy lòng lo lắng, ông ta vẫn mỉm cười chắp tay:" Người toàn bụi đất, không dám quấy nhiễu."