Loại người từ thân phận tiểu lại từng bước leo lên như Lưu chủ bạ vốn không có tư cách gặp công tử của Thôi thị, nhưng giờ có huyện tôn, ông ta có tư cách.
Đi vào nhã phòng, Lưu chủ bạ cố gắng thể hiện ra mình là người đọc sách chứ không phải quan lại, ông ta thấy thế mới không mất mặt trước gia tộc ngàn năm.
Vì thế khi tiêu sái đi vào nhã phòng, ông ta đối diện công tử Thôi Miễn chỉ dùng một tay thi lễ, sau đó hết sức tự nhiên đặt mông xuống giường gấm đối diện.
Thôi Miễn có nén cảm giác không thoải mái trong lòng xuống, nhìn tên tiểu lại nhỏ xíu dám ngồi ngang hàng với mình, khẽ gật đầu coi như chào hỏi, không xa lạ, nhưng hiển nhiên chẳng có ý thân cận. Hắn xách ấm trà nhỏ trên lò, rót cho Lưu chủ bạ:" Không biết huyện tôn biết mong muốn của Thôi thị, ý thế nào."
Lưu chủ bạ nâng chén trà lên:" Huyện tôn đồng ý rồi, chẳng qua không phải là số một chữ Giáp, mà là số hai cũng chữ Giáp."