Ngay khi Vân Sơ cởi vải quấn mặt ra để lộ khuôn mặt đặc trưng của người Đường, Lương Anh lập tức chuẩn bị chiến đấu, nhưng Vân Sơ lại thoải mái kiếm một tảng đá ngồi xuống, mỉm cười nhìn võ sĩ Thạch Quốc râu hoa râm đợi câu trả lời.
Tiếp đó trong ánh mắt kinh ngạc của Lương Anh, võ sĩ già kia đột nhiên vung đao chém người bên cạnh.
Cùng lúc đó cũng có người vung đao chém ông ta, hơn trăm người chia làm hai trận doanh bắt đầu chém giết.
Lương Anh cẩn thận né tránh đám người đó hộ vệ trước mặt Vân Sơ, giọng hoang mang tột cùng, chuyện này hôm nay làm hắn đi hết từ bất ngờ này tới ngỡ ngàng khác, toàn chuyện nằm ngoài nhận thức của hắn:" Quân hầu, họ đang làm gì thế?"
Vân Sơ vui vẻ nhìn nhóm võ sĩ đó kịch chiến với nhau:" Ta đã thể hiện sự cường đại của mình, đã đem lời nói ra rồi, lựa chọn thế nào là tùy họ."