Chẳng có nhiều lời để nói với nhau, kể cả khéo léo như Ôn Nhu gặp tình huống này cũng chẳng phát huy được khả năng ăn nói thường ngày. Từ chỗ Hắc Xỉ Thường đi ra, hai người đều nuối tiếc.
Không phải không có người thông minh, lợi hại hơn Hắc Xử Thường Chi, nhưng trung hậu như hắn thực sự không tìm thấy một ai.
Bọn họ rốt cuộc không phải người cùng đường, Hắc Xỉ Thường Chi rời bỏ họ, đi theo con đường thuộc về mình.
Chiến loạn ở Bách Tể cuối cùng đã kết thúc, Vân Sơ hỏa thiêu thành Chu Lưu, tòa thành huy hoàng này vốn là đô thành kế tiếp mà người Bách Tể chuẩn bị cho mình, nay thành tro bụi.
Bất kể nơi đó từng có bao nhiêu truyền thuyết, bao nhiêu câu chuyện, rốt cuộc cát bụi về với cát bụi, thanh khúc bi ca lịch sử.