Hơn hai năm, gần ba năm không ở Trường An rồi, Vân Sơ rất muốn biết sản nghiệp giải trí của Trường An rốt cuộc có tiến bộ không, về quy mô lẫn chất lượng liệu đã vượt qua được những cuộc vui ở Lạc Dương chưa, cái này gọi là gần gũi dân tình, không xa dời quần chúng.
Thế nhưng khi Vân Sơ đã dắt ngựa đi ngang qua một nửa phường Bình Khang, lại chẳng có ai chào mời y vào cả, có lẽ vì hôm nay đông khách quá rồi, chẳng còn chỗ chứa nữa, nên người ta chẳng chèo kéo khách.
Không có ai mời chào, huyện tôn đại nhân cũng ngại cứ thế đi vào, nên đành ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước chân kiên định đi qua cổng phường Bình Khang.
Một tên béo đứng giữa ánh đèn xanh đỏ, tay cầm chén rượu nhìn bóng dáng Vân Sơ đi xa dần, gương mặt lộ vẻ tiếc nuối vô cùng.
Kỷ vương Thận y phục xộc xệch bước chân loạng choạng đi tới, vỗ vai Tào vương Minh:" Y sẽ không tới đâu, ít nhất sẽ không uống rượu cùng chúng ta."