Không phải nói, bộ giáp trên người Đường Hưu Cảnh nhìn vậy mà rất tốt, thủ tiễn trong tay Lý Tư, Vân Cẩm không cách nào xuyên qua được. Ân Nhị Hổ và Vân Cẩn đồng loạt công kích làm Đường Hưu Cảnh luống cuống ứng phó.
Thế nhưng đám bộ tướng sau lưng không may mắn như thế, nỏ tiên vun vút bắn ra trong đội xe, mỗi đợt ba phát, đám bộ tướng bị tên bắn chi chít như nhím.
“Đi!” Vân Cẩm không ham đánh gọi Lý Tư định xông lên giúp Vân Cẩn:
Cửu Phì quát to đánh xe ngựa, chiếc xe ngựa hình ống dài được bốn thớt chiến mã hùng tráng mặc giáp kéo đi, rầm rập đi ngang qua chỗ mấy người đang đối chiến. Sĩ tốt Kim ngô vệ tên nọ nhìn tên kia, không ai dám ngăn cản, vội vàng tránh khỏi cổng thành.
Chi chiếc xe đi qua chiến trường, cửa sổ sau xe mở ra, để lộ gương mặt béo tròn đáng yêu của Vân Loan. Đường Hưu Cảnh dù đang chiến đấu mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng lập tức nhìn thấy thằng bé đó ném ra một thứ đen xì xì mang theo đốm lửa cháy.