Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Những tiếng nổ dữ dội làm người Vân thị dù ở bất kỳ nơi nào trong nhà cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, nhưng Thái Bình và Vân Loan rất ăn ý, không ai nói một lời về chuyện này.
" Ta thích nhất là nhà bếp không có một ai!" Vân Loan vén tấm vải sa lên, lấy từ phía dưới một miếng thịt trâu, há to miệng ngoạm, nói với Thái Bình:
Thái Bình thì lấy một cái móng giò, cắn một miếng không thấy ngon liền bỏ lại, mở hộp lấy thìa xúc một miếng váng sữa cho vào miệng, bĩu môi:" Không ngon!"
Vân Loan lập tức mở tủ rất lớn, cánh cửa vừa mới mở ra, hơi lạnh màu trắng tràn ra ngoài, nó gần như chui cả người vào trong tủ, lấy ra một cái đĩa ngọc.
" Mau ăn đi, đây là kem vị đào đấy, đừng hỏi ta vì sao lại gọi tên như thế, cha ta đặt đấy."