Những lời Hứa Kính Tông nói khiến Lý Hoằng có chút bất an, hắn bốn tuổi thành thái tử, nay đã làm thái tử mười sáu năm rồi, cái danh hiệu thái tử này tất cả hoàng tử đều thích, nhưng chỉ ở vị trí đó mới hiểu, thái tử không phải vị trí dễ ngồi, đồng thời ở vị trí đó càng lâu thì càng bất lợi.
Phụ hoàng hắn có thoái ẩn thật hay không, mẫu hậu hắn là người sẽ biết trước nhất, nên có ưu thế hơn hẳn hắn trong việc bố trí lực lượng, nếu hắn nhìn nhầm tín hiệu, phụ hoàng hắn sinh lòng cảnh giác.
Lý Hoằng trầm mặc một lúc hỏi:" Theo thái phó, phải ra tay từ đâu?"
Hứa Kính Tông nói:" Thái tử cần đích thân tiễn bệ hạ và hoàng hậu tới Cung Cửu Thành, sau đó phong tỏa Cung Cửu Thành."
" Chuyện này … không được!" Lý Hoằng nuốt nước bọt:" Năm xưa Triệu văn vương cầm tù Triệu vũ linh vương ở cung Sa Khâu, làm phụ thân mình chết đói trong cung. Triệu vũ linh vương hào kiệt một đời phải bắt chim chóc ăn, chết thảm vô cùng."