"Đừng trúng kế, người ta cố ý khiêu khích ngươi đấy." Ôn Nhu rất hiểu Vân Sơ, vừa rồi hắn đứng tim, nếu vừa rồi Vân Sơ không nhịn được là hỏng hết:
Vân Sơ không nói không rằng.
Địch Nhân Kiệt cũng nói:" Đừng kích động, nếu không có ngươi thì Trường An làm sao?"
Vân Sơ hít một hơi thật sâu, bình tĩnh hơn đôi chút:" Cũng là vì Trường An quá tốt."
" Đúng thế, cho nên ngươi đừng mất cảnh giác, bất kể ngươi làm ở Trường An tốt bao nhiêu, đem lại cho bọn họ bao nhiêu ích lợi, nhưng không thể nào tốt bằng trực tiếp nắm Trường An trong tay được." Địch Nhân Kiệt khuyên nhủ:" Trường An còn cách mộng tưởng của ngươi rất xa, sắp tới đây hướng gió trên triều sẽ rất khác, ngươi phải chú ý hơn nhiều."