Vào hoàng cung gặp phụ hoàng mẫu hậu, Lý Tư cảm thấy mình là khách ở đó, tới Đông cung gặp thái tử ca ca, Lý Tư cũng thấy mình là khách. Ở Vân gia hơi chút là bị mẹ đánh, nó mới xác nhận được đây là nhà mình.
So với nhà của công chúa Đại Đường khác, nhà của nó rất nhỏ, nơi nó sống chỉ là tiểu viện rất nhỏ có năm gian phòng. Trong tiểu viện có vườn hoa nhỏ, ở góc tường có một cây lựu, mỗi khi cây lựu nở hoa, trước mặt toàn màu đỏ rực.
Hai ma ma từ trong cung tới ở một gian, trước kia còn có hai hoạn quan, Lý Tư không thích họ nên bảo Lý Hoằng mang đi rồi, cho nên bây giò một mình Lý Tư ở trong gian phòng rất lớn.
Viện tử ngay sát bên vốn là của Vân Na cô cô, hai viện tử giống hệt nhau, bây giờ cô cô đi Tây Vực làm nữ vương, viện tử đó vẫn giữ lại. Mẹ thi thoảng lại vào đó lấy chăn đệm ra phơi, vật dụng của Vân Na cô cô mẹ không cho ai đụng vào.
Cha thì luôn bận rộn, đi suốt ngày, có khi đi tới mấy năm mới về, tuy không ở bên cha nhiều như với mẹ, nhưng Lý Tư không hề thấy xa lạ. Cha bảo nó, không bao giờ được quên thân phận của nó là gì, không được quên bản thân là ai. Cha cũng dạy cho nó rất nhiều thứ, những thứ đó thậm chí cả Vân Cẩm, Vân Cẩn cũng không được học, nó rất cảm kích.