Vân Sơ mặt đầm đìa máu rời khỏi thiện phòng của Huyền Trang, nhìn bầu trời trong vắt không một áng mây, lòng y còn bình tĩnh hơn cả trẻ con.
Lần đầu tiên nói ra được bí mật của trời đất, cũng biết một bí mật không ngờ tới, Vân Sơ thấy toàn thân thông suốt, cứ như đả thông hết kinh mạch toàn thân vậy.
Ngoài thiện phòng có chum ao sen, Huyền Trang đại sư đang rửa cái đầu trọc của mình, Vân Sơ không tiện dùng nước đó rửa mặt, y cũng lo làm bẩn xá lợi quý giá đó.
May mà hôm nay không mở cửa cho hương khách, ra vào toàn hòa thượng, tuy mặt Vân Sơ đầy máu, nhưng chẳng ai cảm thấy kỳ lạ.
Rời chùa Đại Từ Ân, Vân Sơ đi ngang qua con đường vắng vẻ, leo tường nhảy vào hậu viện, vừa đáp đất nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lý Tư.