Tin tức về sự biến mất của 500 giáp sĩ từ các nhà lão công huân cũng nhanh chóng truyền tới tai đám Vân Sơ, trong hoàn cảnh căng thẳng với phủ Anh quốc công lên cao, đây có thể coi là sự việc nghiêm trọng, khiến ba người lần nữa tụ họp.
Ôn Nhu đánh giá trước tiên:" Xem chừng Anh công muốn mượn sự kiện này suất lĩnh đám lão công huân ở Trường An đi diện kiến bệ hạ đây mà, các ngươi có nghĩ vậy không?"
Vân Sơ cũng nghĩ thế:" Đây cũng là một khả năng cao, bọn họ muốn dùng cách khác thể hiện sự tồn tại của mình, không biết bệ hạ có chấp nhận không."
Địch Nhân Kiệt nhìn từ góc độ pháp luật:" Bệ hạ không thể nào trong một lần phạt nhiều lão công huân như thế, quá nửa là phải khoan dung thôi. Có điều sau chuyện này nhất định phải có chương trình đưa ra để hạn chế giáp sĩ rời địa phương, những 500 người, quá hoang đường."
Vân Sơ đứng dậy đi tới xem bản đồ, mắt dừng lại ở vị trí Thổ Cốc Hồ rất lâu, 500 giáp sĩ này hẳn theo hiệu triệu của Lý Tích đi giúp Từ Kính Nghiệp:” Không biết tên Từ Kính Nghiệp này định làm gì đây? Với bộ tộc người Khương lẻ tẻ ở Tây Thục, đâu cần dùng tới nhiều giáp sĩ như thế. Hơn nữa địa thế nơi đó cũng rất cao, đối với giáp sĩ mà nói là tai họa.”