Đại môn phủ thứ sử, sát tường hai hàng lồng rất dài, trong mỗi cái lồng là một phạm nhân, đa phần là người trẻ tuổi, số ít là người già, ai nấy mặt mày thất thần, bách tính mỗi lần đi ngang qua lại cúi đầu bước nhanh, không đành lòng nhìn. Chỉ cần nhìn tấm biển gỗ cắm bên ngoài là biết, đám người này đều là điêu dân vì người nhà bị dẫm đạp tới chết mà đến nha môn đốc thúc quan viên phá án.
Lạc Dương cuối tháng năm, nóng nực tới độ làm người ta phát cuồng, mười hai con khoái mã mang theo chút gió mát, khiến gác cửa ngái ngủ ở trước cửa nha môn tỉnh lại. Thấy mười hai kỵ sĩ kia tới trước cửa rồi mà không giảm tốc độ, bước ra quát cản lại, không ngờ bị chiến mã hất văng, người hắn rơi vào đại môn khép hờ, làm đại môn mở tung.
Phì, phì ...
Con chiến mã đi đầu thở mạnh, bước lên thềm đi vào phủ, mười một kỵ sĩ khác cũng xông vào.
Bọn họ tới quá nhanh khiến đám tư lại của phủ thứ sử không kịp phản ứng, kỵ sĩ cầm đầu vung mã sóc gạt văn thư lại đang bê chồng văn thư dày. Mã sóc lần nữa vung lên chém, cửa sổ tán nát.